Lại nói, lúc này Khương Thần dẫn theo Khương Y Na đến một trường công ở Vẫn Triết thành phố.
Đây tính toán là một ngôi trường danh giá, đạt chuẩn quốc gia, học phí thuộc vào loại đắt đỏ nhất Thiên Độ quốc.
Thế nhưng như vậy thì sao?
Khương Thần hắn không quan tâm tới học phí, thứ hắn quan tâm chỉ là môi trường phát triển tốt cho Khương Y Na mà thôi.
Hai người lúc này đang ngồi trong phòng hiệu trưởng.
“Hiêu trưởng, ngươi nói hiện tại đã đóng hạn nộp hồ sơ rồi sao?” Khương Thần hướng về phía một trung niên nam tử, khẽ nói.
“Đúng vậy, nếu như nói thẳng ra, hạn nộp hồ sơ đã kết thúc từ tháng trước, còn danh sách học sinh đã chốt cách đây hai tháng.” Trung niên hiệu trưởng ôn tồn nói.
Bởi vì đây là một ngôi trường danh giá, môi trường phát triển cho tiểu hài tử rất tốt cho nên không thiếu các gia đình giàu có tại Vẫn Triết sẽ đem con em mình tới đây học.
“Như vậy a.” Khương Thần gật gật đầu khẽ nói.
Theo hắn tìm hiểu, môi trường giáo dục tại nơi đây rất tốt, vì vậy nếu như không để cho Khương Y Na học tập tại đây, hắn quả thật cảm thấy tiếc nuối.
Lúc này, từ bên ngoài đi vào một vị nam tử gầy yếu.
“Lăng thúc, ngươi có thời gian hay không, có chuyện này ta cần thương lượng với ngươi.”
“Hùng Cường a, mau ngồi.”
Trung niên hiệu trưởng sau khi nhìn thấy nam tử kia liền mỉm cười ra hiệu cho hắn tìm chỗ ngồi.
Khương Thần nghe thanh âm chó chút quen thuộc liền quay đầu lại.
Đây chẳng phải Cao Hùng Cường thì còn ai.
Hiện tại nhìn bộ dáng của tên này hoàn toàn bình thường giống như chưa từng gặp qua một trận đòn đến từ Khương Thần.
Khương Thần khuôn mặt hiện lên chút ngoài ý muốn. Xem ra cảnh cáo của hắn đối với Cao Nhược Vũ thời điểm tại nhà hàng kia không có tác dụng.
Cũng tốt!
Hiện tại liền xử lý ngươi.
“Là ngươi?” Cao Hùng Cường nhìn thấy Khương Thần liền nhận ra ngay kẻ đã đánh mình trong nhà hàng. Khuôn mặt hắn lúc này cũng xuất hiện vẻ ngoài ý muôn.
“Phải, là ta.” Khương Thần cười nhạt nói:”Xem ra chúng ta cũng có duyên.”
Cao Hùng Cường nhìn tới nụ cười của Khương Thần, nội tâm không hiểu thấu hiện lên một cỗ rét lạnh. Hắn không tự chủ được đi về phía trung niên hiệu trưởng, khẽ nói:
“Lăng thúc, hắn tới đây làm gì?”
“Hùng Cường ngươi quen vị này sao?” Trung niên hiệu trưởng họ Lăng, lúc này cười nói.
“Không quen biết.” Cao Hùng Cường hừ lạnh nói.
Nhìn bộ dáng của Cao Hùng Cường giống như không phải nói dối, Lăng hiệu trưởng cười nói:
“Vị này tới đây xin cho muội muội nhập học, có chuyện gì không?”
“Ngươi tuyệt đối không được cho muội muội hắn tới đây học.” Cao Hùng Cường cười lạnh nói: “Hôm trước hắn tại nhà hàng đánh ta, xem xét chính là một tên du côn, muội muội hắn chắc chắn cũng có loại tính cách này.”
Nói đoạn, Cao Hùng Cường hướng về phía Khương Thần nói:
“Nếu như để tiểu nha đầu kia tới trường của ngươi học, nàng chắc chắn sẽ đánh các tiểu bằng hữu khác.”
“Y Na không có, Y Na rất ngoan.” Khương Y Na từ đầu tới giờ vẫn luôn ngồi im vô cùng ngoan ngoãn, nghe Cao Hùng Cường nói mình có thể đánh các bạn học khác, nàng lập tức nghiêng đầu phản kháng.
Vị Lăng hiệu trưởng nhìn Cao Hùng Cường một chút, sau đó lắc đầu:
“Dù sao hiện tại trường học cũng đã không còn tiếp nhận học sinh.”
“Tốt.” Cao Hùng Cường tay đấm bàn tay, hướng về phía Khương Thần nở một nụ cười đắc ý: “Khuyên ngươi một câu, hiện tại tại Vẫn Triết này tất cả các trường học đều đã tiếp nhận đủ học sinh, muội muội ngươi nếu như muốn đi học liền chỉ có thể đi nơi khác a.”
Khương Thần đưa ánh mắt lạnh nhạt nhìn Cao Hùng Cường, đoạn hắn dẫn theo Khương Y Na rời đi.
Chưa dừng lại ở đó, Cao Hùng Cường thấy Khương Thần nhận thua liền chạy theo:
“Tiểu tử, nhắc ngươi một câu, ngươi mặc dù đánh võ giỏi thế nhưng tại Vẫn Triết này không thiếu người có thể trấn áp ngươi.”
“Ồ, vậy sao? Ngươi có phải là một người trong số đó.” Khương Thần tựa tiếu phi tiếu nói.
Nhìn thấy bộ dáng này của Khương Thần, Cao Hùng Cường không tự chủ khẽ lui lại một bước.
“Ngươi định làm gì?”
“Không có gì, mượn ngươi chút đồ vật.” Khương Thần mỉm cười tiến tới gần Cao Hùng Cường.
Đoạn, hắn nhanh tay giật từ trên đầu Cao Hùng Cường một sợi tóc, không biết để làm gì.
Cao Hùng Cường ban đầu toan tính muốn phản kháng, thế nhưng nhận ra Khương Thần chỉ là giật đi của mình một sợi tóc, hắn đoán đối phương cũng sẽ không hướng mình ra tay, lúc này mạnh miệng nói:
“Tiểu tử, ta không biết vì lý do gì ngươi có thể khiến cho biểu tỷ ta ngăn cản ta gây sự với ngươi, nhưng ta nói cho ngươi biết, đợi chuyện này lắng xuống, ta nhất định cho ngươi biết vương của Vẫn Triết là ai.”
“Ha ha. Vương của Vẫn Triết?” Khương Thần cười nhạt nói: “Lúc trước Từ Trạch Đông tên kia trước mặt ta cũng không dám nói một câu này. Hoàn khố hạng hai như ngươi? Phế vật.”
Nói đoạn, hắn dẫn theo Khương Y Na rời đi.
Cao Hùng Cường ở phía sau nhìn theo, trong mắt mặc dù mang theo vẻ dè chừng, do dự, thế nhưng sâu bên trong không thể không nói vẫn mang theo một tia sát khí.
Hắn nói phải, sau vụ việc ở nhà hàng hôm trước, hắn không hiểu thấu liền bị Cao Nhược Vũ nhắc nhở không cho tìm tới Khương Thần gây sự.
Nguyên do vì sao hắn không biết, nhưng đợi chuyện này trải qua một chút thời gian, hắn nhất định sẽ cho người tìm Khương Thần phiền toái, để cho đối phương biết tại Vẫn Triết này đụng vào hắn liền không có kết cục tốt.
“Ca ca, như vậy Y Na không thể đi học được hay sao?” Trên đường, Khương Y Na khuôn mặt có chút rầu rĩ nói.
Cao Hùng Cường lời nói vừa rồi nàng
chính là nghe nhất thanh nhị sở. Tại Vẫn Triết này toàn bộ trường học đều đã nhận đủ học sinh. Nếu như vậy nàng chẳng phải không được tới trường nữa.
“Nha đầu ngốc, nếu như không thể ở đây, chúng ta có thể dọn đi chỗ khác.” Khương Thần mỉm cười nói.
Lúc này hắn từ trên đường tiện tay với lấy những cành cây cùng cọng cỏ tết thành một hình nhân. Chỉ thấy hắn lấy trừ trong túi áo ra sợi tóc của Cao Hùng Cường sau đó liền quấn lên đầu hình nhân.
“Cao gia không xử lý ngươi vậy thì ta đến xử lý.” Khương Thần lẩm nhẩm khẽ nói: “Còn một kẻ tên Cao Hiên nữa. Thay cha mẹ ta giáo huấn ta sao? Ngươi cũng chuẩn bị tinh thần đi thôi.”
Dứt lời, Khương Thần đem hình nhân trên tay ném xuống đất, chân dẫm lên hình nhân khiến cho nó nát bét.
Cùng lúc đó trên một cỗ xe sang trọng, Cao Hùng Cường đang vui đùa cùng với nùng trang diễm mạt nữ tử hôm nọ, cũng chính là lão bà của hắn. Thân thể hắn đột nhiên phát nổ. Toàn bộ máu thịt giống như một quả bóng bơm hơi sau khi nổ, bắn hết lên xe ô tô, thậm chí lục phủ ngũ tạng cũng không còn hoàn thiện.
Chuyện này sau đó gây nên một hồi oanh động lớn tại Vẫn Triết, thế nhưng sau đó Cao gia không biết bằng loại thủ đoạn gì ém toàn bộ sự việc xuống.
Về phía Cao Nhược Vũ, nàng có chút đoán già đón non chuyện này liên quan tới Khương Thần, toan tính đi tìm hắn thì mới biết hắn đã rời khỏi Vẫn Triết.
…
Lại nói Khương Thần sau khi xác định tại Vẫn Triết này toàn bộ trường học đều tiếp nhận đủ học sinh, hắn bất đắc dĩ lại phải di chuyển đến một thành phố khác.
Thành phố này gọi là Viêm Minh thuộc tỉnh Đông Châu của Thiên Độ quốc.
So về độ giàu có cũng như hoa lệ, Viêm Minh kém một chút Vẫn Triết thành phố. Thế nhưng Viêm Minh hơn Vẫn Triết ở chỗ, nơi đây nổi tiểng với nhiều người thành đạt hơn.
Các công ty, đại lão bản hiện được thành lập ở Đế đô có rất nhiều người đều tới từ Viêm Minh thành phố. Đây cũng để chứng minh cho môi trường giáo dục nơi đây cũng không tệ.
Khương Thần cũng không tốn nhiều công sức liền xin cho tiểu nha đầu theo học một ngôi trường tư. Trường này bởi vì là trường tư cho nên không bị hạn chế nhiều về mặt hồ sơ tiếp nhận cũng như số lượng học sinh. Ngược lại ngươi chỉ cần có tiền đều được học tại đây.
Tất nhiên tiền là thứ Khương Thần không hề thiếu.
“Ca ca, Y Na rốt cục có thể đi học. Thật mong được làm quen với các bạn học mới.”
“Tiểu Y Na sau khi đi học nhớ phải ngoan, nghe chưa?”
“Y Na nhất định sẽ ngoan, ca ca yên tâm.” Tiểu nha đầu chém đinh chặt sắt nói.
Để thể hiện quyết tâm của mình, nàng còn bày ra bộ mặt trầm tư, hai mày trùng xuống, môi mím lại, nắm tay thật chặt. Một bộ nghiêm túc cực đỉnh.
Bộ dạng này của nàng khiến cho Khương Thần không khỏi phì cười.
Tiểu nha đầu quả thật ngốc manh.
Hắn hiện tại mặc dù cho nàng đi học nhưng đó chỉ là thỏa theo ý thích của nàng mà thôi. Chuyện chính hiện tại vẫn là đợi cho huyết mạch của nàng bị đồng hóa hoàn toàn, sau đó hắn sẽ giúp nàng tu luyện nguyên thuật.
Một thế này hắn muốn dẫn theo tiểu nha đầu quay trở lại Đại Thiên Nguyên Giới tung hoành ngang dọc.
“Ca ca, như vậy sau khi Y Na đi học, ngươi đi làm a?” Khương Y Na một bên tò mò hỏi.
“Tất nhiên, ca ca sẽ đi làm lấy tiền nuôi tiểu Y Na ăn học thành tài.” Khương Thần cưng chiều bế nàng trên tay, xoay xoay trên không trung khiến cho nàng không khỏi khoái trí cười như nắc nẻ.
“Ưm…Y Na nhất định học giỏi.” Khương Y Na gật đầu như gà mổ thóc nói.
“Ngoan lắm.” Khương Thần mỉm cười.
Sau khi thả nàng xuống dưới đất, hắn không quên đưa tay xoa xoa đầu, nựng một chút má của nàng.
Tiểu nha đầu đối với loại hành động này của hắn chính là vô cùng ưa thích. Mỗi lần tiếp nhận loại hành động này, tiểu nha đầu khuôn mặt giống như hưởng thụ một loại cảm giác thoái mái nhất thế gian vậy.