Vô Tận Trùng Sinh

Kết cục năm người Hạ Thanh Long


trước sau

“Thiên Biến Vạn Hóa.”

Một vế đằng sau chính là do Khương Thần tự nghĩ ra tên, chiêu thức đó cũng là do hắn nghiên cứu sáng tạo ra. Biến Thảo Mộc Giai Binh thành một loại trận pháp điệp gia, loại thủ pháp này cũng chỉ có một tên cuồng trận pháp như hắn mới đi thử nghiệm.

Thế nhưng không thể không nói, loại điệp gia trận pháp này trong lúc chiến đấu có hiệu quả công kích cực cao.

Giống như Thảo Mộc Giai Binh, ngươi chỉ có thể điều khiển vô vàn binh khí tấn công người trong trận. Thế nhưng với Binh Biến Sát Trận, toàn bộ binh khí đã tạo thành trận pháp, lúc này ngươi chỉ cần duy trì Binh Biến Sát Trận, còn lại tính công kích sẽ do trận pháp lo.

Mặc dù hiệu quả đạt thành về cá nhân không được như ý, thế nhưng tổng thể mà nói có thể coi như hoàn mỹ.

Ít nhất điều khiển Thảo Mộc Giai Binh, ngươi có thể tùy ý công kích một cá nhân cũng được, thế nhưng xét trên tổng thể, Binh Biến Sát Trận có thể gây nên đoàn diệt.

Từ phương diện đó tới xem, Binh Biến Sát Trận là một bước cải tiến cần thiết đối với Khương Thần lúc này.

Hiện tại hắn không phải tới để đùa giỡn nhắm vào một vị trí. Thứ hắn cần thời điểm này chính là hiệu quả đoàn diệt, tiêu diệt toàn bộ đám người kia ngay lập tức.

Bên dưới kia, năm người Hạ Thanh Long rốt cuộc được dịp thở dài một hơi. Thế nhưng trải qua một phen nghỉ trong thoáng chốc, bọn hắn thậm chí còn phải căng mình hơn vừa nãy.

Bọn hắn đã được chứng kiến thủ đoạn của thanh niên này, mỗi lần hắn ra chiêu tiếp theo đều so với một chiêu trước đó mạnh hơn vài lần.

Hiện tại đệ tam biến Thảo Mộc Giai Binh đã biến đổi thành Binh Biến Sát Trận. Từ trận thế của ngàn vạn binh khí lúc này bày ra, bọn hắn có thể cảm nhận rõ rệt tử vong kề cận.

“Kết thúc thôi.” Khương Thần hờ hững liếc nhìn đám người phía dưới, thanh âm đạm mạc khẽ vang trong gió.

Dứt lời, Binh Biến Sát Trận khởi động.

Chỉ thấy ngàn vạn binh khí lúc này không ồ ạt tấn công như vừa rồi. Hiện tại, từng tốp binh khí vừa xoay quanh vừa đảo vị trí với những tốp binh khí phía sau, vây công năm người Hạ Thiên Long.

Mỗi khi bọn họ sắp sửa đánh tan một tốp binh khí, tốp binh khí đó giống như có linh trí, lập tức rời đi thay vào đó là tốp binh khía khác hoàn hảo không chút sứt mẻ.

Cứ như vậy loại trận thế này lúc co lúc giãn mài mòn nội lực của từng người bên trong.

Thời điểm quang mang nội lực bao bọc xung quanh đám người Hạ Thanh Long biến mất cũng là lúc Khương Thần phun ra một ngụm tiên huyết.

Quả thật với thực lực của hắn hiện tại, điều động loại trận pháp này có chút quá sức.

“Khương đạo hữu…một trận này chúng ta thua rồi…cầu một cái chết thống khoái.”

Thời điểm năm người nội lực cạn kiệt, ai nấy giống như cảm thấy một đợt hư thoát. Bọn họ từ khi đặt chân đến cảnh giới Thiên Nhân này đến nay, chưa bao giờ phải lâm vào khổ chiến đến vậy.

“Không thể không nói.” Thanh âm Khương Thần toát lên đầy ý vị: “Nếu như các ngươi có thể chống thêm một chút nữa, ta chắc chắn sẽ phải bỏ chạy.”

Hắn không chút giấu diếm nói lên tình trạng hiện tại của bản thân mình. Quả thật hiện tại Hỗn Nguyên Chi Khí trong người hắn đã không còn sót bao nhiêu, tinh thần lực cũng lâm vào trạng thái suy yếu. Đám người Hạ Thanh Long nếu như chống đỡ thêm vài phút đồng hồ nữa, hắn phải bỏ chạy là điều chắc chắn.

Một nguyên giả cấp thấp trong người không có Hỗn Nguyên Chi Khí so với hổ giấy không khác bao nhiêu. Thế nhưng võ giả Thiên Nhân cảnh không có nội lực, bọn hắn lại có nhục thân vô cùng cứng vững. Nếu như không bỏ chạy mà nói, kết cục của Khương Thần chỉ có thể bị treo lên đánh.

Vậy mới nói, mặc dù Nguyên Thể Cảnh của nguyên giả so ra ngang ngửa với Thiên Nhân cảnh của võ giả, thế nhưng trên thực tế, Nguyên Thể Cảnh của nguyên giả lại không địch lại được đối phương.

Lúc này, Khương Thần dùng toàn bộ lượng Hỗn Nguyên Chi Khí còn sót lại trong người thôi động Binh Biến Sát Trận.

Chỉ thấy từng tốp binh khí lúc này giống như được lắp ráp lại với nhau.

Rốt cục, năm thanh cự binh xuất hiện bao gồm một thanh lợi kiếm khổng lồ, một thanh đại đao, một thanh cự phủ, một cây đại phiến cùng một chiếc lưỡi hái.

Sức lực cạn kiệt, Khương Thần cũng không nói nhảm nhiều nữa. Thủ chưởng đè xuống, năm thanh cự binh phân biệt hướng về năm người kia chém tới.

Năm người Hạ Thanh Long từ thời điểm nội lực cạn kiệt, tâm cũng đã nản. Lúc này, ngoại trừ Kình Cương sắc mặt còn có chút không phục, còn lại bốn người kia ánh mắt đều hiện lên vẻ quyết tâm.

Tất cả cùng vận hết sức bình sinh lao thẳng về phía năm thanh cự binh chống đỡ đợt tấn công cuối cùng.

Ầm!!!

Năm đạo tiếng vang lớn vang lên, đại địa chấn động, khói bụi mù mịt. Kèm với năm đạo thanh âm vang vọng đó là một tiếng hét thảm.

Người hét thảm kia là Kình Cương. Hắn hiện tại cũng có thể coi như đạt đến đỉnh cao của danh vọng. Chưa kịp thỏa mãn dục vọng của bản thân đã phải bỏ mình tại đây, hắn không cam tâm.

Thế nhưng mặc cho hắn cam tâm hay không cam tâm, kết cục của hắn cuối cùng cũng chỉ có chết.

Khói bụi tản đi, mặt đất xuất hiện năm hố sâu. Dưới mỗi hố sâu đều vẩy lên máu tươi cùng xác thịt.

Hạ Thanh Long gánh chịu cự kiếm chém xuống, thân thể liền bị chia đôi từ đỉnh đầu.

Hướng Lâm Quốc hứng chịu đại đao, thân thể bị chẻ ngang.

Thảm trạng nhất liền là Kình Cương, Khương Thần cố ý điều khiển cự phiến đập xuống, thân xác Kình Cương liền nát vụn. Rải khắp trên mặt đất liền chính là thịt vụn của hắn.

Giải quyết xong năm người, Khương Thần thở dốc một hơi.

Hiện tại hình ảnh hắn hiện lên có chút buồn cười.

Bởi vì không còn Hỗn Nguyên Chi Khí duy trì bản thân, tinh thần lực lại yếu kém, hắn hiện tại có thể nói là cực độ suy yếu. Thâm chí đứng cũng không còn vững.

Nếu như không phải nhanh tay bắt lấy thân cây, hắn giờ này có lẽ đã ngã từ ngọn cây xuống chết tươi.

Nguyên giả bị ngã cây chết?

Chuyện này nếu như xảy ra thật, Khương Thần có thể trở thành trò cười muôn đời.

Xa xa khu vực chiến đấu chính là bốn người Mộ Hân Đình nằm trên giường. Bọn họ lúc này vẫn chưa tỉnh dậy. Cũng không biết lúc trước bị Kình Cương đánh mê dược hay trực tiếp ra tay đánh ngất.

Nếu như ra tay đánh ngất, tên này cũng không khỏi ra tay quá nặng đi.

Nếu như là dùng mê dược. Thuốc tốt!



Một trận kịch chiến cứ thế âm thầm diễn ra, âm thầm kết thúc. Những người biết đến trận chiến này có thể đếm trên đầu ngón tay. Thế nhưng những kẻ có thể biết được ai là người tham dự vào cuộc chiến này lại không có một ai.

Tất nhiên chuyện này sau đó cũng không được truyền ra ngoại giới. Thậm chí
phó ti chủ Ám ti cũng không biết ba vị thái thượng trưởng lão cùng với ti chủ đã vẫn lạc.

Cuộc sống Khương Thần sau đó lại trở về với sinh hoạt thường nhật.

Lại trôi qua hơn nửa năm nữa, vụ việc Trương gia xảy ra đã hơn một năm nhưng vẫn chưa được lắng xuống. Dù sao liên quan tới vài trăm mạng người, ai nấy làm sao có thể không quan tâm đây.

Mặc dù vậy, phía cảnh sát vẫn không có thông tin gì, lên truyền hình vẫn một câu quen thuộc: chúng tôi sẽ cố hết sức.

Khương Thần thực lực hiện tại rơi vào khoảng Nguyên Thể Cảnh đỉnh phong. Hắn chậm rãi chưa muốn đột phá là bởi vì muốn kéo dài thời gian kích hoạt Thánh Đồng. Nếu như thử sức thêm một vài lần nữa không được, hắn có lẽ sẽ lựa chọn tấn cấp.

Mặc dù hiện tại đã không bị bó hẹp bởi thời gian như lúc trước, thế nhưng hắn lại bị một thứ trói buộc khiến cho bản thân không thể không vội vàng, đó là quay trở lại Đại Thiên Nguyên Giới.

Hắn bị vây nhốt ở đây đã quá lâu rồi, cũng không biết ngoại giới đã trải qua những gì sau trọn vẹn một vạnn năm ngàn năm.

Một vạn năm ngàn năm mặc dù đối với các đại năng, các cường giả đỉnh cao không đáng là gì, thế nhưng đối với hầu hết tất cả mọi người, hơn một vạn năm đó có thể thay đổi nhiều thứ.

Ít nhất dưới Nguyên Đế Cảnh, trải qua một vạn năm ngàn năm, cỏ chắc chắn đã cao ba thước.

Lại nói, Khương Thần lúc này đang ngồi xếp bằng trong phòng.

Hiện tại chỉ có một mình hắn ở nhà, do vậy hắn cũng không cần thiết phải che che giấu giấu việc bản thân tu luyện. Thậm chí hắn còn đang có dự định trải qua một thời gian nữa sẽ dạy cho Khương Y Na tu luyện nguyên thuật.

Theo như hắn kiểm tra thân thể nàng, không nghĩ nàng cùng với hắn đều là mộc hỏa song trọng thuộc tính.

Nguyên nhân Khương Thần đoán có lẽ là do một giọt tinh huyết kia mang lại. Giọt tinh huyết kia không chỉ mang theo huyết mạch lực mạnh mẽ, thậm chí đến cả thuộc tính của cỗ thân thể trước cũng mang theo.

Hiện tại Khương Thần chỉ biết cả hai mang theo song trọng thuộc tính. Mặc dù không thể đo được phẩm cấp của cả hai, thế nhưng hắn dám chắc phẩm cấp cũng không được bằng như xưa.

Khương Thần hiện tại đang tu luyện một môn công pháp mộc hỏa song trọng thuộc tính gọi là Thái Dương Thiên Mộc Quyết. Môn công pháp này không phải tài sản riêng của Thánh tộc, đây là do Khương Thái Thần – cha hắn đưa cho.

Công pháp này nếu như ném ra Đại Thiên Nguyên Giới chắc chắn sẽ gây nên một trường gió tanh mưa máu. Không nói tới song trọng thuộc tính công pháp đã hiếm, thậm chí Thái Dương Thiên Mộc Quyết còn là một môn Thánh cấp sơ giai công pháp.

Năm xưa Khương Thái Thần tức là cha của Khương Thần khuyên hắn nên tu luyện song trọng thuộc tính công pháp, ngược lại Khương Hy Văn, mẹ hắn khuyên rằng nên tu Thánh cấp đỉnh phong mộc thuộc tính công pháp của tộc.

Nghe theo Khương Hy Văn, Khương Thần đã bỏ qua Thái Dương Thiên Mộc Quyết mà tu luyện môn công pháp kia. Hiện tại nghĩ lại, hắn thấy Thái DƯơng Thiên Mộc Quyết mới là lựa chọn đúng.

Quả nhiên mọi sự trong thiên hạ, nữ nhân nói gì ta làm ngược lại ắt sẽ thành công.

Hiện tại tu luyện Thái Dương Thiên Mộc Quyết, hai loại Hỗn Nguyên Chi Khí trong cơ thể hắn có thể coi như dung hòa làm một.

Ngũ hành tương sinh tương khắc. Trong mắt người khác, mộc hỏa vốn là tương khắc không thể ở chung. Thế nhưng đó chỉ là ý kiến thiển cận.

Mộc khuếch tán khí ôn hòa khiến cho vạn vật phát dục, hỏa khuếch tán khí cường liệt làm cho vạn vật đốt cháy không yên. Như thế làm sao không hợp?

Hỏa thuộc tính liền là vật dẫn cháy, mộc thuộc tính là mộc cháy. Một lần đánh ra song trọng thuộc tính, mức độ phá hoại chắc chắn hơn rất nhiều so với đơn lẻ.

Mộc không có khí ôn hòa, vạn vật rũ rượi không phấn chấn. Hỏa ít đi khí ấm áp, vạn vật ảm đạm không sáng. Như thế làm sao không hợp?

Một chiêu đánh ra khiến cho vạn vật rũ rưỡi, uể oải không yên.

Mặc dù vậy, việc có người đưa ra ý kiến mộc hỏa không hợp không phải không có lý do. Chẳng qua loại lý do này áp đặt lên cường giả liền là vô nghĩa.

Mộc sinh hỏa, mộc nhiều thì hỏa không cháy, hỏa nhiều thì mộc cháy. Nếu như khống chế không tinh chuẩn, một trong hai thuộc tính chênh lệch sẽ khiến cho cân bằng nghiêng về một cực, đó chính là điểm bất cập của song trọng mộc hỏa thuộc tính.

Chẳng qua đối với cường giả, việc khống chế của bọn hắn vô cùng tinh chuẩn. Vì thế lý thuyết bên trên kia liền không thực tế.

Mộc hỏa có thể song song cùng tồn tại trong một cơ thể.

Đó cũng là lý do năm xưa Khương Thần ngộ ra hắn tu luyện nghiêng quá nhiều về mộc thuộc tính liền là sai lầm.

Nghe lời nữ nhân không biết có thành công hay không nhưng bại sự chắc chắn chiếm phần lớn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện