Lại nói lúc này, lão giả sau khi nghe thấy Khương Thần mỉa mai chế giễu, mặt già liền khẽ nhíu lại. Từ lúc mới xuất hiện đến giờ, hắn cơ hồ luôn giữ khuôn mặt hòa ái, thái độ dễ gần đối với nam tử trước mặt này. Đây có thể coi là biểu thị ý tôn trọng, thế nhưng dường như đối phương không tôn trong lão thì phải.
“Đừng vội tức giận.” Khương Thần cười nhạt ung dung nói: “Nếu như ta nói đó là đan phương của một loại đan dược giúp cho ngươi có thể gia tăng tốc độ tu luyện dưới Nguyên Khí Cảnh, không biết ngươi có tin hay không?”
“Lừa gạt ai.” Hỏa Yên Nhi khẽ nói: “Mặc dù ta không thông thạo trên phương diện luyện đan nhưng có thể nhìn ra hầu hết dược liệu trên đan phương đều là các dược liệu liên quan đến chữa thương.”
“Ngươi tự thừa nhận bản thân không chút thông thạo trên phương diện này, vậy còn ở đây mù kêu gọi cái gì.” Khương Thần không chút khách khí nói. Ánh mắt có chút chế giễu nhìn Hỏa Yên Nhi khiến cho nàng tức giận trợn mắt.
Đối với lời nói của Khương Thần, Hỏa Ứng cũng có chút nghi ngờ, đồng dạng đối với lời nói của Khương Thần lúc này, hắn cũng là vô cùng ngạc nhiên. Đối phương làm sao biết mình là một tên nhị phẩm luyện đan sư?
“Những gì tiểu huynh đệ ngươi nói là thật?”
“So với vàng còn thật.” Khương Thần lạnh nhạt đáp: “Nếu như ngươi không tin tưởng có thể mở ra lò luyện, trực tiếp luyện đan.”
Nói đoạn, Khương Thần khẽ vuốt vuốt mu bàn tay, khóe miệng cong lên nụ cười giảo hoạt:
“Tất nhiên lúc đó ta e giá trị của đan phương này cũng sẽ tăng lên.”
Một hồi ngẫm nghĩ qua đi, Hỏa Ứng quả quyết lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một chiếc lò luyện đan.
Lò luyện đan này thoạt nhìn giống như làm bằng đồng thau, toàn thân màu nâu đất, hoa văn tinh tế mang theo phong cách cổ xưa.
Khương Thần chỉ khẽ liếc nhìn lò luyện đan sau đó ngồi im chờ đợi. Nếu như trình độ luyện đan của Hỏa Ứng không quá tệ hại, hắn tin đan dược kia vẫn có thể hoàn thành.
Lại nói, Hỏa Ứng sau khi lấy ra lò luyện đan liền ra hiệu cho trung niên quản lý đi vào trong kho lấy ra dược liệu theo đan phương mà Khương Thần đã ghi lại trên mảnh giấy.
Luyện đan gồm có năm giai đoạn đó là phân dược – phân loại dược tài, tĩnh tâm – tâm hồn thanh tĩnh, hòa tan – biến dược tài thành chất lỏng, dung hợp – dung hợp tinh chất từ các loại dược tài với nhau và bước cuối cùng là ngưng đan.
Trên thực tế, luyện đan sư cấp thấp thường xuyên bỏ qua hai bước đầu tiên bởi vì bọn họ nghĩ đó là không quan trọng. Thế nhưng chính bởi vì bỏ qua hai bước đó cho nên trình độ của bọn họ không bao giờ có thể đạt tới cảnh giới cao giai.
Hiện tại Hỏa Ứng cũng vậy. Bước chuẩn bị dược tài liền để cho gia nhân đi chuẩn bị, bản thân hắn cũng không có dấu hiệu thả lỏng tâm thần, ngược lại vẫn vùi đầu vào đọc cùng nghiên cứu đan phương.
Khương Thần có thể nhìn ra một tương lai xám xịt của lão già này. Khó trách đến tầm tuổi này rồi vẫn còn dừng chân ở luyện đan sư nhị phẩm, mà nhị phẩm lại còn đê giai.
“Ài...” Khương Thần khẽ lắc đầu, khuôn mặt lộ ra vẻ chán nản. Từ tình hình này đến xem, Hỏa Ứng chắc chắn không luyện nổi đan dược của hắn. Nếu vậy, có lẽ hắn sẽ phải chỉ điểm đối phương một chút.
“Ứng lão, dược liệu tới rồi.” Trung niên quản lý lúc này mang theo dược liệu hấp tấp chạy ra.
Sau khi kiểm tra lại một lần không có sai sót gì, Hỏa Ứng liền gật đầu hướng về phía Khương Thần nói:
“Lão già ta liền bêu xấu.”
Nói đoạn, trên tay hắn xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu vàng nhạt. Đoàn hỏa diễm này vừa xuất hiện, không khí xung quanh bắt đầu nóng lên. Chỉ thấy Hỏa Ứng khẽ búng tay, đoàn hỏa diễm liền bao phủ lấy đỉnh lô.
Lại tiếp tục một đoàn hỏa diễm nữa xuất hiện, lần này hắn dùng hỏa diễm bao phủ lấy từng gốc dược liệu hòng tinh lọc ra toàn bộ tinh hoa dược tài. Trong không khí lúc này phát ra một mùi hương dịu nhẹ khiến cho tâm thần người ta cảm thấy thư thái. Đây có lẽ là công dụng của một vài loại dược tài chữa trị thương thế.
Nhìn Hỏa Ứng hòa tan dược tài, trung niên quản lý cùng với Hỏa Yên Nhi lộ ra ánh mắt si mê. Hỏa Yên Nhi không có thiên phú luyện đan, nàng nếu như muốn theo đuổi loại phụ tu nghề nghiệp này, điểm cuối cùng cũng chỉ có thể làm một dược đồ mà thôi. Bởi vậy mỗi khi nhìn thấy gia gia nàng luyện đan, nàng đều sẽ lộ ra loại vẻ mặt này.
Còn trung niên nhân kia, xuất thân của hắn vốn dĩ là người Thanh Hải thành này, lúc trước may mắn lộ ra thiên phú kinh doanh của mình cho nên được Kinh Hồng Thương Hội thuê về quản lý phường thị cùng với tòa lầu các này, hắn nhờ đó được tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài. Qua đó cũng biết được luyện đan sư là một loại thân phận cao quý như thế nào. Hiện tại lộ ra ánh mắt như kia cũng là điều dễ hiểu.
Lúc này, toàn bộ dược liệu đã được Hỏa Ứng đốt hết, còn lại lơ lửng trên không trung là những giọt dịch lỏng đủ loại màu sắc tỏa ra mùi hương ngào ngạt.
Phía bên kia, Khương Thần hiếm khi mới lộ ra bộ dáng lười biếng. Chỉ thấy hắn khẽ ngáp dài một cái, khuôn mặt lộ vẻ không kiên nhẫn.
Liếc mắt liền nhìn ra tinh thần lực của Hỏa Ứng không ra làm sao, bởi vậy cho nên thân làm một tên nhị phẩm luyện đan sư thế nhưng đối với mấy gốc dược thảo nhất phẩm vẫn không thể nhất tâm da dụng, ngược lại phải tinh luyện từng gốc một.
Một đạo thanh âm trầm thấp từ trong lò luyện đan lúc này phát ra. Phía bên trong, toàn bộ những giọt chất lỏng được tinh luyện từ dược thảo lúc này đang dần dung hợp với nhau thành một khối cầu.
Bên ngoài dược đỉnh, một ngọn lửa vàng nhạt hừng hực thiêu đốt, nhiệt độ nóng chảy bên trong làm cho không gian xung quanh cũng trở nên nóng ran. So với bước tinh luyện dược liệu, dung hợp tinh chất này cần nhiệt độ cao hơn rất nhiều.
Bình thường đối với các loại đan dược phức tạp sử dụng nhiều loại dược liệu, luyện đan sư thường thường sẽ chọn
các dung hợp từng cặp tinh chất với nhau sau đó cứ thế tiếp tục dung hợp theo hình tháp cho đến khi chỉ còn duy nhất một khối chất lỏng. Thế nhưng từ hiện tại đến xem, có lẽ Hỏa Ứng cảm nhận thấy luyện chế một loại đan dược nhất phẩm không cần thiết phải rườm rà như vậy cho nên hắn mới không muốn tốn nhiều thời gian.
Sâu trong mắt Khương Thần lúc này hiện lên một vệt chết giễu, sử dụng dược liệu khác biệt để luyện chế ra đan dược khác biệt làm sao có thể dùng cách luyện thông thường để luyện chế.
“Nếu như ngươi còn tiếp tục cưỡng ép dung hợp, đan dược chắc chắn báo hỏng.” Thanh âm lạnh nhạt từ miệng Khương Thần lúc này phát ra.
“Hừ, ngươi biết gì mà nói.” Hỏa Yên Nhi khẽ hừ lạnh: “Gia gia ta là nhị phẩm luyện đan sư, luyện chế nhất phẩm đan dược chẳng lẽ còn có sai sót. Mà ngươi cũng chỉ là một người bình thường, ở đây chỉ dạy cái gì.”
Hỏa Yên Nhi nói xong thậm chí còn khẽ bĩu môi một cái, quyết định không để ý tới Khương Thần nữa. Thế nhưng Hỏa Ứng ngược lại, khi nghe Khương Thần nhắc nhở, nội tâm khẽ lộp bộp một cái.
“Tiểu huynh đệ, quả thật dung hợp có chút khó khăn…ta phát hiện ra có hai loại dược tài mang tính xung đột, nếu như cưỡng ép dung hợp quả thật sẽ xôi hỏng bỏng không.”
Nghe Hỏa Ứng nói vậy, trung niên nhân cùng với Hỏa Yên Nhi đều trợn tròn mắt. Không ngờ lại bị nam tử kia nói trúng.
“Hai loại dược tài xung đột đó trước hết tách ra, dung hợp riêng biệt với ba loại dược tài khác.” Khương Thần không mặn không nhạt nói: “Đúng rồi…nhiệt độ phía bên này cao hơn một chút…bên kia thấp hơn một chút.”
Khương Thần vừa nhìn vào trong lò luyện đan vừa chỉ điểm. Hắn không nhận ra trên trán Hỏa Ứng lúc này, mồ hôi đã vã ra như tắm.
Tinh thần lực Hỏa Ứng vốn yếu ớt, lúc này phải phân ra làm hai để dung hợp hai phần tinh chất với hai loại dược liệu khác nhau, hắn quả thật có chút không chịu nổi.
Càng vì thế, hắn càng có chút nghi ngờ về Khương Thần. Người này nhìn thế nào cũng là một người bình thường, tại sao lại có thể biết được cách luyện đan, nắm rõ được nhiệt độ, mà lại còn dùng loại dung hợp biến thái kia để luyện dược. Chẳng lẽ hắn nhìn nhầm?
“Chính vào lúc này.” Khương Thần khẽ quát lên.
Hỏa Ứng vốn đang nửa mông lung suy nghĩ, nghe thấy tiếng quát của Khương Thần liền giật mình. Hắn nhìn về phía bên trong dược đỉnh, nơi kia hai phần tinh chất dược tài vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, mỗi phần vẫn còn nhàn nhạt những màu sắc khác nhau.
“Thế nhưng…”
“Không nói nhiều…” Khương Thần hừ lạnh, ngữ khí giống như kẻ bề trên sai bảo, khẽ nói.
Hỏa Ứng lúc này đột nhiên sinh ra ảo giác, nam tử đứng trước mặt mình là một vị thế ngoại cao nhân chứ không còn là một nam tử bình thường nữa. Nhất là khi nhìn vào đôi mắt hắn, một đôi mắt khiến cho người khác có cảm giác run rẩy.
Trong dược đỉnh, hai phần tinh chất chưa được dung hợp hòan toàn lúc này lại tiếp tục dung hợp lần hai.
Khác với lần thứ nhất khi mà chưa có sự chỉ điểm của Khương Thần, lần dung hợp này ngược lại dễ dàng hơn rất nhiều, đồng thời Hỏa Ứng không còn cảm nhận được hai luồng khí tức xung đột ngăn cản nữa. Nội tâm hắn không khỏi sinh ra chút kì lạ.
Ngọn lửa vàng nhạt lúc này cuốn lấy hai khối chất lỏng. Trong mơ hồ có thể thấy hai khối chất lỏng đó đang dần thành một, mà càng theo thời gian, kích thước của hai khối chất lỏng đó không hề to lên, ngược lại lại nhỏ đi.
Một màn này khiến cho Hỏa Yên Nhi cùng với trung niên quản lý kia vô cùng vui mừng, bọn họ mặc dù không biết luyện đan, kiến thức về luyện đan cũng không có bao nhiêu, thế nhưng hiện tại người ngu cũng có thể nhìn ra, kia là đan có dấu hiệu sắp thành.
Về phía Khương Thần, khuôn mặt hắn vẫn một vẻ đạm nhiên giống như chuyện trước mặt này đối với hắn không có gì to tát cả. Quả thật đối với việc Hỏa Ứng có thể luyện ra được loại đan dược kia, hắn cảm thấy không chút to tát.
Lúc trước loại đan dược này chỉ là một phần trong nghiên cứu của hắn mà thôi, thậm chí hắn còn chưa đặt tên gọi cho loại đan dược này nữa.
Đôi mắt đẹp của Hỏa Yên Nhi lúc này đột nhiên chuyển động tới vị trí của Khương Thần. Nhìn thấy hắn vẫn bình tĩnh, tay nâng chén trà, tâm thần thiếu nữ có chút nao nao. Nàng nhớ lại bộ dáng lúc trước Khương Thần chỉ điểm gia gia luyện đan, trong lòng khẽ xấu hổ một chút. Người này xem ra là có chân tài thực học, bộ dáng kia cũng không phải là giả vờ cho người khác xem.
Sau một hồi dung hợp đến mức toát mồ hôi, Hỏa Ứng vui mừng quát lên một tiếng:
“Đan thành!!!”