Lúc này 1 tiếng nói từ phí trên bầu trời,một người bước chân không đi xuống,người này mặc 1 bộ váy sặc sỡ,trên tay có 1 tấm lông hồ ly màu trắng mượt mà.
Cả 2 vị sư tỷ của Tạ Vân điều 1 tiếng nói.
-Lục trưởng lão.
Tạ Vân vậy mới biết được người ấy là Lục Ly trưởng lão,cùng với Phi Thiên trưởng lão dạy dỗ cậu.
-Tạ Vân,ngươi mang theo kiếm của mình đi theo ta.
Trần Thiên Uyển và Lý Như Mộng nghe thấy vậy mới biết thân phận của Tạ Vân.
Tạ Vân nghe theo lời của Lục Ly vác kiếm đi theo.
Cậu đi theo ở đằng sau cảm nhận được sức mạnh thuần túy không thấy đáy của cô ấy.
Lục Ly là nữ trưởng lão có tu vi cao nhất trong 4 nữ trưởng lão.
Cô ấy cũng được mệnh danh là Băng Mỹ Nữ,bởi cô ta rất lạnh lùng,chưa từng để nam nhân nào chạm vào mình,nếu có người dám chạm vào tay của cô ta thì liền bị đánh cho trọng thương.
Tạ Vân thấy Lục Ly trên đường đi không nói câu nào,cậu cũng tò mò về điểm đến của mình nên liền nói 1 câu.
-Lục trưởng lão,chúng ta sẽ đi tới đâu ?
Lục Ly dừng lại rồi quay người lại nói.
-Ngươi không cần phải hỏi nhiều như vậy,khi tới sẽ tự biết là đâu.
Thế là cô ta dùng linh khí của mình phong ấn giọng của cậu lại rồi tiếp tục đi.
Tạ Vân cố sử dụng linh khí để thoát khỏi phong ấn nhưng đều bất thành.
Cả hai người phi kiếm được ba canh giờ thì tới nơi.
Nơi này tràn ngập là cây cối,phía xa có 1 cây cổ thụ to lớn ẩn chứa đầy linh khí.
Lục Ly đưa Tạ Vân tới đó rồi ném cậu xuống gốc cây xong liền nói.
-Dưới gốc cây có 1 bia đá,trên đó có khắc kiếm pháp,người ngồi đó cảm nhận cho ta.
Mấy chục ngày sau ta sẽ quay lại.
Cô ta vừa đi thì phong ấn đã được giải,Tạ Vân tuy trong lòng rất tức giận nhưng thứ mà hắn quan tâm hơn thế là bộ kiếm pháp được ghi trên bia đá.
Tạ Vân tới trước cảm ngộ,bỗng Phần Thiên Kiếm trong thần thức của cậu bắt đầu rung chuyển.
Nếu cậu đoán không nhầm thì bia đá ở đây cũng giống với bia đá ở Kiếm Hành Tông vậy.
Nếu có thể liên kết hết các loại kiếm pháp được khắc trên đó với nhau thì tự khắc Phần Thiên Kiếm sẽ xuất hiện.
Tạ Vân liền dùng linh khí bố trí trận pháp bắt đâu tăng tốc cảm ngộ,trận pháp mà cậu bố trí có thể tiếp thêm linh khí liên tục nhưng tiêu tốn hàng vạn linh thạch vì vậy mà cậu cần nhanh chóng cảm ngộ ra nếu không sẽ bị cạn kiệt linh khí mà ngất đi.
Sau 1 tháng ròng rã cảm ngộ thì cậu vẫn không thể hiểu được tí gì về công pháp,khi cậu dừng lại thì đã thấy Lục Ly đang tu luyện ở gần đấy từ lúc nào rồi.
Lục Ly vì là 1 tán tu,có thể tu đến cảnh giới này đều là do có cơ duyên xảo hợp vì vậy mà thời gian trong bí cảnh này được cô tận dụng hết cỡ.
Tạ Vân thấy vậy cũng