“Xong, lần này kết thúc rồi”, Tô Vũ hít một hơi thật sâu.
“Bị giam trong đó thì phá vỡ xông ra là được mà”, Kiếm Nam xen vào một câu.
“Phá vỡ? Thế thì cứ phá ra được hẵng nói”, Dương Phong lên tiếng: “Đó là Bảo Tháp Linh Lung ngũ sắc, là phong ấn của cả năm loại thuộc tính, không có một người cùng tu vi nào có thể phá nổi chứ đừng nói đến Cơ Ngân mới tới cảnh giới Chân Linh”.
“Ta bảo mà! Không thể sống quá mười hiệp đâu”, có người cười nói.
“Có thể đánh lùi Sở Vô Sương, có thể ép Sở Vô Sương phải dùng đến tháp Linh Lung thì Cơ Ngân cũng có thể hất mặt lên trời rồi”, cũng có người nói như thế: “Đừng quên, Cơ Ngân chỉ là cảnh giới Chân Linh thôi!”
“Giam”, Sở Vô Sương thản nhiên nói.
“Giam giữ ta?”, Triệu Bân hừ lạnh, nhanh chóng mở thiên cang hộ thể, màu vàng chói lóa hiện ra với hắn làm trung tâm, khí thế mạnh mẽ, uy lực bá đạo, phá tan kiếm khí bên trong tòa tháp, hất tung phong ấn giam cầm ngũ sắc, sức bùng nổ của thiên cang hộ thể có thể dễ dàng phá vỡ Bảo Tháp Linh Lung.
“Đó là… Thiên cang hộ thể?”, tất cả mọi người ngạc nhiên.
Có rất nhiều người ngoái đầu nhìn lướt qua Vệ Xuyên.
“Tại sao hắn lại có thiên cang hộ thể”, Vệ Xuyên đã đứng dậy, không thể tin nổi.
Thiên cang hộ thể, phòng ngự tuyệt đối.
Đó là bí thuật của Dương Thiên thế gia, không truyền ra ngoài nên người ngoài hoàn toàn không thể biết.
Nay lại được Cơ Ngân sử dụng, làm sao hắn ta có thể tin được.
“Hắn học được thiên cang hộ thể ở đâu thế?”, Linh Lung nhìn sang Vân Yên.
“Có… Có trời mới biết được”, Vân Yên kinh ngạc bật thốt, cô ta cũng không biết thiên cang hộ thể có sức phòng ngự tuyệt đối này, tất nhiên không phải do cô ta dạy, Cơ Ngân