Cơn đau đớn đến từ tận linh hồn, dù hắn đã quen với những cơn đau luyện thể cũng bất giác rên lên, gương mặt sắc bệch không còn chút máu nào, cơ thể cũng run lên từng cơn, trán nổi cả gân xanh, đó là những hình ảnh dành cho sự đau đớn cùng cực, khóe miệng đầy máu tươi, niết bàn trong màu máu đỏ.
“Nhân tài!”, Nguyệt Thần ngồi trên mặt trăng thổn thức không thôi.
Dùng luyện thể để chuyển thành luyện hồn, cũng không đến nỗi khó.
Nhưng “không đến nỗi khó” đó là dành cho thần tiên.
Triệu Bân dù có xuất sắc chói mắt cách mấy thì bây giờ cũng chỉ là người thường, thế thì cực kỳ đáng sợ.
Ưm…!
Triệu Bần gầm khẽ, kéo dài suốt cả một ngày.
Đến khi màn đêm buông xuống hắn mới mở mắt ra, dừng luyện hồn, sau đó cảm giác sảng khoái nhẽ nhõm ập đến, cả người thông thuận, tạp chất của võ hồn đã được luyện hóa loại bỏ khá nhiều, cũng vì luyện hồn đến một mức độ nhất định nên thị lực, giác quan, thính lực, hồn lực… Cũng thăng hoa như vừa lột xác.
Đã là một người mê võ đạo thì sẽ luôn có được sự điên cuồng khi mê võ đạo.
Nghỉ ngơi một lát, hắn lại dùng đến pháp môn, vừa luyện thể vừa luyện hồn.
Ngoài ra còn vẽ cả bùa nữa.
Đúng vậy, là vẽ bùa, đã hai ngày rồi hắn chưa vẽ.
Đột phá đến cảnh giới Huyền Dương, mấy bùa chú cảnh giới Chân Linh đã đến lúc vào sọt rác.
Đây cũng là sự chuẩn bị cho việc tiếp đón Ma Tử.
Nhỡ đâu đó là một cạm bẫy, thế thì hắn có thể khiến Ma gia vui vẻ một chút.
Về phần bùa cảnh giới Chân Linh thì có thể mang đi bán, đổi thành bạc… Mua tài nguyên tu luyện.
Thăng cấp tu vi, võ hồn lột xác, vẽ bùa cũng nhanh hơn.
Bùa chú cảnh giới Huyền Dương có cấp bậc rất cao, hắn từng thấy được sức mạnh của nó.
Tất cả