Bất kể sử dụng loại máu nào để thay thế, chúng cũng đều được chuyển đổi thành máu Kỳ Lân.
Trên cánh tay Triệu Bân lúc này đang diễn ra cảnh tượng như thế, có một hình đồ cổ xưa đang chầm chậm khắc họa trên đó, vẽ nên từng đường vân một, cuối cùng trở thành một hình đồ án Kỳ Lân.
“Nhóc này giỏi đấy!”
Nguyệt Thần từng mở mắt, không khỏi thầm than, trước đây.
Cô ta từng nói: Tới tầng năm cảnh giới Chân Linh thì sẽ có năng lực tái tạo cánh tay, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng Triệu Bân có thể thành công ngay lần đầu tiên.
Cũng đúng thôi, là do nền tảng của Triệu Bân này quá vững chắc, tất nhiên sẽ không thành vấn đề rồi.
Ưm…
Triệu Bân không ngừng rên rỉ, trên mặt lộ rõ nét đau đớn.
Thật lòng mà nói, vận chuyển Kỳ Lân quyết còn đau hơn tẩy tủy Dịch Chân Kinh nhiều lắm.
Sự đau đớn của hắn phần lớn đều khắc sâu ở trên võ hồn.
Loại cảm giác đau đớn này chẳng khác nào có người dùng thanh đao rắn chắc chém thẳng vào người, võ hồn càng đau đớn thì vết đao càng khắc sâu vào thân thể.
Có thể thấy rõ thông qua việc thất khiếu của hắn đều đang chảy máu, ngay cả Tiểu Linh Lung đang nhìn lén cũng bất giác che lấy miệng mình, dưới ánh trăng lúc này, hình dáng của Triệu Bân quả thực hơi đáng sợ.
Ai rõ thì còn nhận ra đó là người.
Còn không hiểu,