Đấy là một trận đại chiến rất đã mắt.
Ít ra thì Nguyệt Thần cũng cho là như thế.
Một xác chết đã biến đổi và một xác sống, cả hai đều vượt qua cảnh giới Thiên Võ.
Lúc còn sống, hai bên có tu vi ngang nhau, sau khi chết đi thì sức chiến đấu cũng không hơn không kém, đi đến đâu thì đánh đến đó, những chỗ mà hai bọn họ đánh đến đều biến thành một vùng tan tác.
Triệu Bân trốn dưới đất, không dám thò đầu ra.
Cũng may hai cao thủ ở cách chỗ của hắn rất xa, nếu như họ đánh nhau trên mảnh đất này thì dù cho hắn có trốn dưới đất thì cũng sẽ bị đè ép tan thành bụi, hắn muốn chạy trốn nhưng lại không thể ra ngoài, dư âm quá mạnh.
Trong vòng mười mấy vạn trượng quanh đây vẫn thuộc cấm địa, nếu chạy ra ngoài thì cũng sẽ bị chấn động nát thành tương như thường, nấp kĩ vẫn tốt hơn.
Ầm! Bùm! Ầm!
Trong lúc hai người Triệu Bân đang nơm nớp chờ đợi, cuộc chiến càng lúc càng dữ dội, càng có nhiều ngọn núi đổ sập hơn.
“Thần...!Thần tiên đánh nhau sao?”
Những người còn đang đứng đợi ở bên ngoài cấm địa đều ngước mắt lên nhìn, họ không nhìn thấy được tình hình bên trong thế nào nhưng lại có thể nghe được tiếng nổ.
Theo sau tiếng nổ là những âm thanh giống như tiếng sấm vang lên đều đặn, khiến người