"Có cường nỏ, lui".
Cách thật xa cũng có thể nghe thấy tiếng hét lớn từ trong núi truyền ra, thật sự là có rất nhiều kẻ đang ẩn thân bên trong rừng núi, vốn tưởng rằng mình đã ẩn nấp đủ sâu, nhưng không ngờ chỉ một lát thì đã bị phát hiện, còn bị cường nỏ tập kích.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng nổ rung trời vang lên.
Một đỉnh núi ngay lập tức bị san phẳng, giữa đống đổ nát có không ít bóng người đang tháo chạy, cũng có không ít kẻ bị đất đá vùi lấp.
Tên vẫn bắn ra như mưa.
Nỏ của Đại Hạ có sức sát thương rất lớn.
"Sảng khoái".
Tướng quân Huyền Giáp cầm ống nhòm lên xem, nheo mắt rất phấn khích.
Vừa xem, ông ta vừa nhẹ phất tay áo.
Vèo vèo!
Không quân Đại Hạ đã ra tay, bay thẳng vào trong núi rừng.
Những người này từ đầu vẫn chưa tham chiến, chỉ nhận nhiệm vụ cảnh giới và bảo vệ xe nỏ.
Không quân ra tay, khung cảnh càng trở nên đẹp mắt.
Những kẻ điều khiển con rối xác chết đều đã sống dở chết dở bởi vụ bắn tên của xe nỏ, đứng còn chưa vững thì đã bị không quân Đại Hạ bay tới tàn sát.
Đây dường như không phải là một cuộc chiến, mà là một cuộc thảm sát đơn phương.
Lại nhìn phía dưới chiến