“Dừng lại”.
Vừa mới đến gần tường thành đã bị vệ binh ngăn cản.
“Ta đến tìm tướng quân huyền giáp để lãnh xe nỏ”.
Triệu Bân nói xong lại lấy ra một bức tranh, nó là bức vẽ hình tướng quân huyền giáp.
Suy cho cùng cũng có quá nhiều người mặc bộ giáp màu đen đó, có trời mới biết hắn đang nói tới ai.
“Xe nỏ là thứ ngươi thích là lấy chắc?”
Vệ binh lên tiếng trách mắng, tham gia quân ngũ bao nhiêu lâu, đây là lần đầu tiên thấy có người ra biên cương đòi xe nỏ.
“Tướng quân đó đã hứa với ta”.
“Cút đi”.
“Dưng không ngươi lại mắng chửi người khác như thế à!”
Tâm trạng Triệu Bân khá là khó chịu, nếu đây không phải là biên cương thì hắn nhất định sẽ làm việc với tên này một lát.
“Để hắn vào”.
Không biết ai đó đã lên tiếng nói như thế.
Những lời đó rất hữu ích, vệ binh lại bắt đầu khách sáo, có vẻ đã biết ai là người ra lệnh.
Triệu Bân đi thẳng một đường đến lều lớn giữa quân đội.
Trong lều lớn, ngoài tướng quân huyền giáp thì còn một bóng hình xinh đẹp mặc chiến bào đang xem bản đồ.
“Nữ soái Xích Diễm”.
Triệu Bân bật thốt lên, chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra.
Chuẩn