Đoàng!
Tiếng sấm sét vang lên, trong đám mây mù đã xuất hiện chớp.
“Các con yêu, ta chờ mỗi các ngươi thôi đó”.
Triệu Bân sáng mắt lên, tiếng gọi đến là thân thương.
Cũng đúng thôi, hắn có Thái Sơ Thiên Lôi quyết mà.
Sấm sét này chính là nguyên liệu nuôi dưỡng và tạo hóa của hắn.
Rầm! Rầm đùng đoàng!
Từ tiếng sét đầu tiên, cả bầu trời đã không yên bình rồi, từng tia sét xé trời, có không ít là từ trên trời giáng xuống, chỉ bởi vì Triệu Bân đã vận chuyển Thiên Lôi quyết.
Rồi bị sét đánh.
Nhưng Triệu Bân đã quen, hắn vận chuyển tâm pháp dẫn sấm sét vào người.
Hắn múa kiếm trong sấm sét, cũng luyện thể phách trong sấm sét.
Uy lực của sấm sét cũng tiến vào cơ thể hắn.
Cơ duyên đương nhiên là có.
Tắm dưới sấm sét, tu vi của hắn đã đột phá lên tầng 8.
Đêm khuya, sơn động lại sáng rỡ.
Triệu Bân ngồi bên cạnh đống lửa, ổn định cảnh giới, bên ngoài cơ thể vẫn còn tia sét, đến cả việc hít thở cũng mang theo tia sét.
Lúc này nhìn lại, khí chất của hắn đã thay đổi rất nhiều.
Thay đổi ở đây là, có thêm một sự uy nghiêm khó nói thành lời.
Cũng vì có sấm sét, đương nhiên là sét từ trên trời rơi xuống, mang theo uy lực của sét.
Mà thể phách của hắn đã có dấu ấn của sấm sét, vô hình vô dạng, nhưng có thể cảm nhận được chính xác.
Đinh đang! Đinh đang!
Bỗng nhiên có tiếng chuông vang lên theo nhịp.
Triệu Bân khẽ chau mày.
Vì tiếng chuông đó như có một loại ma lực kỳ dị, khiến tâm trạng hắn bất ổn, khó tập trung tinh thần được.
Mặc dù cố đẩy đi nhưng tiếng chuông vẫn chui vào tai hắn.
Qua bao nhiêu ngày, đây là lần đầu tiên tâm trạng hắn bị rối loạn.
Rối loạn ở đây chính là một loại...!giống như trước khi bị tẩu hỏa nhập ma.
“Nửa đêm nửa hôm rồi còn ai rảnh thế không biết!”
Triệu Bân thầm mắng, rồi mở mắt ra, đứng dậy, đi về phía có tiếng chuông.
Con đường tu hành cần sự yên tĩnh, nhưng lại bị làm phiền.
Soạt! Soạt!
Trong rừng sâu thăm thẳm, hắn như một bóng đen xuyên qua, sắc mặt cũng đen sì.
Hắn phải đi tìm xem là ai và hỏi kẻ đó cho ra nhẽ, sao đang yên đang lành lại chạy vào rừng rung chuông chứ!
Hắn dừng lại rồi trốn sau một hòn đá lớn.
Ở phía không xa là một con đường nhỏ, vì đang đêm