“Tỉnh dậy đi!”
Tiếng quát tháo của Triệu Bân vang lên không ngừng suốt quãng đường.
Giờ phút này, hắn thật sự rất thê thảm, trên người toàn là vết máu, nhuộm cả cơ thể hắn thành màu đỏ, cho dù đã mở thể Kỳ Lân, cho dù đã gia trì ma pháp, nhưng hắn vẫn rơi vào thế yếu.
Nếu hắn không đủ mạnh thì hai kẻ phía sau kia...!thật đáng sợ!
Trong chốc lát, Triệu Bân suýt phải sử dụng bùa nổ cao cấp, nếu không để hai người bị nổ bay trời thì hai người này không nhớ đòn đâu.
Thế nhưng, hắn vẫn có thể kiềm chế được ý nghĩ kích động đó.
Bùa nổ cao cấp mà được kích hoạt, không chết thì cũng bị thương, nếu nổ thật thì cũng có thể khiến U Lan và Phượng Vũ bị nổ thành cát bụi.
Rầm! Bùm! Bùm!
Đòn tấn công của U Lan và Phượng Vũ vẫn chưa dừng lại.
Ai cũng nói, huynh đệ đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim*, mà câu này có vẻ nên áp dụng cho hai người này, bây giờ cả hai đã là chị em tốt.
Khi Triệu Bân chưa tới, hai người đánh từ bắc tới nam khí thế ngút trời, sau khi Triệu Bân tới, hai người lại giống như được thêm buff, đuổi mãi không bỏ.
Một khi đuổi kịp thì đánh như không còn ngày mai, người nào không biết còn nghĩ hai người này...!có thù giết cha với Triệu Bân mất.
* anh em đồng lòng thì đủ sắc bén để cắt vàng
Đuổi và trốn, kéo dài đến hơn nửa đêm.
Chẳng biết đến lúc nào, khi tiếng rơi xuống nước vang lên...!cũng là lúc kết thúc.
Ma đạo của Triệu Bân tiêu tán, hắn ngã xuống dòng sông đang chảy cuồn cuộn, U Lan mất lý trí bùng nổ cũng dần giảm bớt cũng vì đêm trăng đang từ từ kết thúc.
Trong lúc loạng choạng, liền cắm đầu rơi xuống sông.
Còn về phần Phượng Vũ,