Người của tộc xác chết lại tới, buồn cười là khi hắn ta đi qua ngã ba thì không hề để ý thấy Triệu Bân đang ngồi xổm.
Hắn cầm thanh kiếm trong tay, nhanh chóng sáp lại gần người tộc xác chết.
Keng!
Trong khoảnh khắc, thanh kiếm sắc bén đã hung hãn đâm tới, khi người tộc xác chết kịp phản ứng thì đã quá muộn, lưỡi kiếm lạnh lẽo đã từ phía sau đâm xuyên qua ngực của hắn ta, đó chính là một kiếm tuyệt sát, phá nát tâm mạch của hắn ta ngay lập tức.
"Ngươi… ngươi..."
Người tộc xác chết nhìn vào mũi kiếm xuyên qua ngực mình, máu trào ra khỏi miệng, thậm chí còn không hét lên nổi.
Phụt!
Triệu Bân rút kiếm ra, thân thể của người tộc xác chết ngã xuống đất, không ngừng co giật trào máu miệng, đến chết hắn ta cũng không thể hiểu nổi tại sao mình tới đây tìm bảo bối mà lại phải chết thảm như thế.
"Tên thứ hai".
Triệu Bân nhanh chóng lục trong người của hắn ta, thứ gì có thể lấy đi đều tuyệt đối không bỏ sót.
Á!
Đột nhiên, một tiếng hét thất thanh vang lên khiến cho hắn phải nhíu mày.
Xem ra, ở trong cái nơi gọi là cửa sống này còn có không ít cơ quan ẩn, đã có kẻ vô ý động vào cơ quan, hơn nữa còn đang ở rất gần hắn, hắn vội vàng xử lý chiến trường, sau đó lao thẳng về phía bên đó.
Đập vào mắt hắn chính là một cảnh tượng đẫm máu, một tên có cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong đã bị một ngọn giáo dài đóng đinh lên vách đá, sau đó hắn ta lại rút ngọn giáo dài ra, thất tha thất thểu, mất máu tới mức đứng còn không vững.
"Tốc chiến tốc thắng".
Triệu Bân một hơi ném ra