Dưới ánh trăng, hiện tượng lạ lại xuất hiện, đó là một vùng ánh sáng rực rỡ, tạo ra một cảnh tuyệt đẹp trên bầu trời, vẫn là Thanh Loan huyền ảo bay lượn trên bầu trời, tiếng hót vang vọng khắp bầu trời đêm.
“Không phải sáu mươi năm mới có một lần sao?”
“Nghe người ta đồn thổi, lão phu còn không tin, giờ thì tin thật rồi!”
“Sao lại có hiện tượng kỳ lạ chứ?”
Tiếng thắc mắc, tiếng cảm thán, âm thanh ngạc nhiên vang khắp thành Mộ Quang, đến cả thành chủ thành Mộ Quang cũng trèo lên mái hiên.
Mới có ba ngày mà hiện tượng lạ Thanh Loan đã xuất hiện hai lần, điều này có hơi kì lạ, thật sự là ông trời ban phúc sao?
“Chắc chắn dưới mảnh đất này có báu vật quý hiếm”.
Ánh mắt của rất nhiều người lớn tuổi đều trở nên xa xăm.
Có rất nhiều người đang nghiên cứu, tìm kiếm phương hướng.
Bọn họ chỉ đang nghiên cứu, cũng đang tìm kiếm, dù xác định rồi thì cũng không xuống được, vì họ không thể nào quang minh chính đại đào đất được, đây là thành Mộ Quang, thành chủ thành Mộ Quang sẽ không đồng ý.
Bịch!
Dường như có thứ gì đó rất nặng nện xuống dưới mặt đất u tối.
Đó là Triệu Bân, trước đó hắn đã bị một luồng khí hất văng, lực đẩy cực mạnh vừa biến mất thì lực hút đáng sợ xuất hiện, hút hắn xuống dưới, vì không giữ đúng tư thế nên hắn đã dang tay dang chân và bị dính chặt vào đó.
Khi hắn đứng dậy thì mới nhìn rõ được cảnh tượng trước mắt.
Đấy là một động đá rộng lớn, có vẻ như không thua kém gì địa cung của vua Man.
Mặc dù nằm sâu dưới lòng đất nhưng chỗ này lại không hề tăm tối, vì có một món đồ phát sáng chiếu rọi khắp xung quanh, sáng như ban ngày, đến cả những giọt nước nhỏ tí tách cũng ánh lên màu sắc kì lạ, còn có một loại khí cực mạnh, cuồn cuộn bên trong, mỗi luồng khí đều phun trào như khói mù.
“Đúng thật là có càn khôn!”
Triệu Bân đứng vững lại, nhìn về nơi phát ra ánh sáng.
Đập vào mắt hắn là một bộ xương.
Không sai, đúng là một bộ xương, to đến mấy chục trượng, không phải xương người mà là xương của loài lông vũ, kết hợp với hiện tượng Thanh Loan kì lạ trước đó thì chắc đây là hài cốt của một con Thanh Loan.
Vậy thì hơi đáng sợ, Thanh Loan là dị thú, ở một mức độ nào ý nghĩa nào đó, nó có thể sánh ngang với Chu