Hắn đi theo bên người phụ thân, thì thầm vài câu.
Sắc mặt Uông Đông Vũ vui mừng, nhìn mấy trăm võ giả đứng đầu Uông gia, ánh mắt hắn tỏa sáng.
- Các vị, hôm nay, là thời cơ Uông gia chúng ta xưng bá Bắc Vân thành, các ngươi muốn làm, chính là giết, giết sạch người Mục gia, đoạt, cướp sạch tất cả bảo bối Mục gia mà các ngươi có thể tìm được.
- Ghi nhớ, động tác nhất định phải nhanh, trước khi Điêu gia đến, thu lấy toàn bộ bảo bối Mục gia.
- Vâng!Âm thanh trầm thấp truyền ra, bầu trời rơi xuống mưa to, như trút nước.
Cùng lúc đó, trong Điêu gia, lần lượt từng thân ảnh hành tẩu trong mưa đêm, mục đích của bọn họ giống như Uông gia đều là Mục gia.
Giờ phút này, ngoài cửa lớn Mục gia, khắp nơi giăng đèn kết hoa, bốn tên hộ vệ đứng ở cửa, trên mặt xuất hiện đỏ ửng, cười ha ha, đang thương lượng chuyện gì đó.
Đối với nguy hiểm trong đêm mưa, bọn hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Hưu hưu hưu hưu! Từng tiếng xé gió dâng lên, mũi tên đâm rách bầu trời đêm, đâm rách yết hầu bốn người, âm thanh phù phù phù phù vang lên, trong nháy mắt, bốn người này đã mất mạng.
Ngay sau đó, nghìn đạo thân ảnh từ trong đêm mưa xông ra, tiếng bước chân rất nhỏ bị tiếng mưa rơi hoàn toàn che chắn, không có một tia âm thanh nào.
- Giết!Thời điểm bọn hắn xông vào trong đại viện Mục gia, đám người nháy mắt đứng ngốc trệ.
Toàn bộ trong sảnh Mục gia, không có một ai, chỉ có mấy chục bàn tiệc rượu.
Hưu hưu hưu! Ngay vào giờ phút này, tiếng xé gió vang lên bốn phía trong nháy mắt, từng đạo mũi tên phá không mà ra, bắn về phía nghìn đạo thân ảnh giữa sân.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, võ giả Uông gia và Điêu gia bị đợt tập kích bất ngờ này dọa cho kinh sợ, tràng diện trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.
- Đừng hốt hoảng, giết!Lần này, dù sao Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ mang tới cũng là cường giả với tinh anh Điêu gia với Uông gia, bị mưa tên tập kích, sau khi chết gần trăm người, hai người ra lệnh, tiến hành phòng ngự, dần dần bắt đầu phản kích.
- Ba ba ba! Một tiếng vỗ tay vang lên, một góc đại sảng, lần lượt từng thân ảnh nối đuôi nhau mà ra.
Cầm đầu mấy người, chính là nhóm Tần Thì Vũ và Mục Lâm Thần.
Mà Mục Vân đi ở phía trước, nhìn đám người, hai tay vỗ tay, mặt hắn mỉm cười.
- Điêu tộc trưởng và Uông tộc trưởng đại giá quang lâm, thật khiến người ta cảm thấy cực kỳ vinh hạnh!Mục Vân mỉm cười, nhìn Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ,- Mục Vân, ngươi quả nhiên xảo trá, lại dám thiết kế mai phục chúng ta!- Thằng ranh con này thật gian xảo, dám chơi thủ đoạn!Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân trong lòng thẹn quá hoá giận.
- Tâm tư gian xảo?Mục Vân sâm nhiên cười một tiếng:- Là các ngươi tâm tư gian xảo mới đúng! Giết!Ra lệnh một tiếng, võ giả Tần gia và Mục gia, tay cầm thần binh lợi khí, nháy mắt xung phong, mà giờ khắc này, cổng của Mục gia đã bị đóng chặt lại.
- Tiểu tử thối, muốn chết.
Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ hoàn toàn không nhịn được, lập tức bộc phát, xông ra ngoài.
- Để ta đến!Chỉ là, còn chưa đợi hai người tiếp xúc đến Mục Vân, Tần lão thái gia đổi dáng vẻ chán nản, hăng hái như ánh mặt trời, toàn thân trên dưới tản mát ra một cỗ ngạo khí.
Linh Huyệt cảnh thất trọng!Làm sao có thể?Trước đó, Tần lão thái gia chỉ là Linh Huyệt cảnh lục trọng, nhưng bây giờ hắn đã mở huyệt Thần Cung, bước vào thất trọng.
Tại sao có thể như vậy?Vốn dĩ theo tuổi tác càng cao, tuổi thọ của Tần Thì Vũ càng ngắn, dần dần già yếu, cuối cùng chết đi.
Nhưng bây giờ hắn tiến vào Linh Huyệt cảnh thất trọng, mở huyệt Thần Cung, chẳng khác gì là lần nữa thu được tuổi thọ.
Thất trọng mở huyệt Thần Cung, thông đan điền, dùng chân nguyên hội tụ, tẩm bổ đan điền, cũng là tẩm bổ đối với sinh mệnh võ giả.
- Đáng chết!Nhìn thấy Tần Thì Vũ ra tay, trong nháy mắt, Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ lui lại, bọn hắn căn bản không thể nào là đối thủ của Tần Thì Vũ.
- Lão già, nơi này đã không có sân khấu của ngươi!Nhưng vào giờ phút này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, một luồng ánh sáng đen tối, từ trên trời giáng xuống.
- Thiệu Danh Ngự!Nhìn người tới, trong mắt