- Con riêng? Thân phận con riêng tính là gì!Dứt bỏ những ký ức đau thương này, Mục Vân cười ha ha một tiếng nói:- Một ngày nào đó, ta sẽ trở thành đứa con riêng mạnh nhất Nam Vân Đế Quốc, để Mục gia, cầu xin ta trở về!Câu nói này đặt ở trong miệng người bên ngoài, Diệu Tiên Ngữ nhiều nhất là cười lạnh một tiếng.
Nhưng giờ phút này, nàng đối mặt với Mục Vân lại hoàn toàn cười không nổi.
Có lẽ có một ngày, Mục Vân thật có thể làm được!Ý nghĩ này vừa xuất hiện khiến Diệu Tiên Ngữ cảm thấy kinh hãi.
Nam Vân thành, chính là đế đô Nam Vân Đế Quốc, Mục gia là gia tộc cường đại tiếng tăm lừng lẫy khắp Nam Vân Đế Quốc, gia tộc này có vô số võ giả vượt qua cảnh giới nhục thể thập trọng.
Mục Vân muốn đi đến một bước kia, khó khăn cỡ nào!- Đi thôi!Sau khi hắn giải quyết hết mười mấy con sói săn yêu đan, tiếp tục tiến lên đi sâu vào trong.
- Mục đạo sư, phía trước có thể sẽ xuất hiện yêu thú cấp sáu! - Ta biết!- Vậy ngươi! - Hắc hắc, không tiến vào càng sâu, sao có thể bức những tên chó săn kia hiện thân!“Chó săn? Có người theo dõi bọn hắn?”- Không nên quay đầu lại!Diệu Tiên Ngữ vừa định quay lại nhìn, Mục Vân đột nhiên nói:- Từ khi rời khỏi Bắc Vân thành đến bây giờ, bọn hắn đã đi theo chúng ta, trên tay đạo sư còn chưa từng dính máu sao!Mục Vân thấp giọng nói, không ngừng đi vào sâu trong dãy núi…- Đi, tiếp tục theo sau ta!Nhìn thấy Mục Vân và Diệu Tiên Ngữ tiếp tục tiến lên đi vào trong sâu, lông mi lão đại hiện lên tia vui mừng, nhịn không được quát.
- Không nghĩ tới Mục Vân thế mà đã tiến vào nhục thể ngũ trọng Ngưng Khí cảnh, nhìn sức mạnh nhục thân của hắn, hình như đã vượt xa cường giả cùng cảnh giới!Đông Phương Ngọc hơi kinh ngạc.
Nhưng vẫn còn may, may là hắn chú ý tới Mục Vân, nếu không, đợi đến khi Mục Vân trong lúc vô tình trưởng thành đến tình trạng có thể uy hiếp hắn, thì đã muộn!- Nhục thân ngũ trọng Ngưng Khí cảnh, võ giả bình thường cũng chỉ nắm giữ sức mạnh vạn cân, nhìn sức mạnh của Mục Vân chỉ sợ ít nhất là hai vạn cân, gia hỏa này, lực lượng nhục thân so với cường giả nhục thân lục trọng Ngưng Mạch cảnh bình thường đều mạnh hơn!- Tuy nói như thế, nhưng dù sao hắn chỉ là Ngưng Khí cảnh!Đông Phương Ngọc bật cười lớn, không thèm để ý chút nào.
Hôm nay, vô luận như thế nào, Mục Vân đều phải chết!Ầm! Nương theo tiếng vang ầm vang lên, hai con Liệt Hỏa Song Đầu Sư ầm vang ngã xuống đất.
Liệt Hỏa Song Đầu Sư là yêu thú cấp sáu, da lông toàn thân đều có màu đỏ lửa, tính tình của nó rất là hung bạo.
- Hô hô! Mục Vân thở hồng hộc, đặt mông ngồi xuống đất, sắc mặt hắn tái nhợt nói:- Tiên Ngữ, mau giúp ta một chút, hiện tại ta đã hết sức lực, làm hộ pháp cho ta!- Vâng!Diệu Tiên Ngữ đi đến bên người Mục Vân, quan tâm hỏi:- Mục đạo sư, ngài không có sao chứ?- Không có việc gì, chỉ là tiêu hao quá lớn, hiện tại, chỉ sợ ngươi đều có thể dễ như trở bàn tay đánh giết ta, nhưng khôi phục một lát, chắc sẽ tốt hơn một chút, hiện tại, chúng ta không cần tiến lên tiếp cứ nghỉ ngơi tại chỗ đi!Mục Vân nói mấy câu đó xong, lại từng ngụm từng ngụm thở dồn dập, lộ ra dáng vẻ rất mỏi mệt.
- Hắc hắc, nghỉ ngơi, ta sẽ để ngươi nghỉ ngơi thật tốt!Đang lúc hai người trò chuyện, một âm thanh trêu tức hì hì vang lên, bốn nhân ảnh từ bốn phương tám hướng xúm lại.
- Các ngươi là ai?Diệu Tiên Ngữ nhìn bốn người bất ngờ xuất hiện, nàng biến sắc, đứng thẳng người, che chắn trước người Mục Vân.
- Hắc hắc, tiểu nha đầu, đừng quản chúng ta là ai, chỉ cần ngươi thành thật đợi ở một bên, một hồi giết xong tên Mục Vân này, phục vụ lão gia ta mấy cái thoải mái, ta sẽ cân nhắc, tha cho ngươi một mạng!Một người áo đen cười hắc hắc, trong mắt sáng lên tia sáng, gắt gao nhìn chằm chằm ngực Diệu Tiên Ngữ.
- Lão thất, tốc chiến tốc thắng!- Đã hiểu, thưa lão đại!Nghe đại ca lên tiếng, lão thất đi lên phía trước, nhìn Mục Vân cười nói:- Tiểu tử, ngươi xác thực rất lợi hại, nhưng đầu óc không đủ dùng!- Đi vào Bắc Vân sơn mạch lịch luyện, làm sao lại dùng hết sức mạnh? Phải biết, trong Bắc Vân sơn mạch, nguy hiểm nhất không phải là yêu thú,