Móa!Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân nhịn không được lần nữa mắng một tiếng.
Lần trước Tề Minh bị mắng, là liên quan đến Mục Vân hắn, lần này, lại là như thế này!Tần Mộng Vũ, Tần Mộng Dao!Gia hỏa này, không phải đệ đệ của Tần Mộng Dao chứ?- Tiểu cữu tử, nếu tỷ ngươi biết ngươi ở ngoài làm xằng làm bậy, về nhà có thể lột một lớp da của ngươi hay không!Đang lúc Tần Mộng Vũ chuẩn bị hung hăng giáo huấn Tề Minh một lần thì một âm thanh âm dương quái khí từ phía sau lưng vang lên.
Tiểu! Tiểu cữu tử?Bị một tiếng tiểu cữu tử làm cho ngơ ngác, Tần Mộng Vũ đứng tại chỗ, xoay người, đánh giá Mục Vân.
- Dáng dấp cũng tạm được, không soái khí bằng bản thiếu gia, tiểu bạch kiểm, người như ngươi mà còn nằm mơ muốn cưới tỷ ta? Ngươi muốn chết đúng không?Gọi Tần Mộng Vũ hắn là tiểu cữu tử, đó không phải muốn làm nam nhân của tỷ hắn!Chê cười, toàn bộ Bắc Vân thành, không biết có bao nhiêu người ngấp nghé tỷ tỷ Tần Mộng Dao của hắn, nhất là sau khi tỷ tỷ Tần Mộng Dao của hắn tiêu trừ hàn băng, người cầu hôn mỗi ngày đều muốn đạp phá đại môn Tần gia!Tiểu bạch kiểm?Mục Vân càng phát giác, Tần Mộng Vũ này thật đúng là! Đáng yêu!- Tiểu gia ta nói cho ngươi, tỷ tỷ của ta chính là đệ nhất mỹ nữ của Bắc Vân thành, mà bây giờ hàn độc trên người nàng đã được giải, bây giờ đã bước vào cửu trọng Thông Linh cảnh!Tần Mộng Vũ đắc ý nói:- Thông Linh cảnh có ý nghĩa gì ngươi biết không? Chân nguyên bách biến, bách biến thông linh, bước ra một bước nữa, tỷ tỷ của ta chính là Tụ Khiếu cảnh, lực lượng nhục thân, lực lượng khí kình, lực lượng Chân Nguyên, tam nguyên hợp nhất, là nhục thân thập trọng đỉnh tiêm, ngươi đời này cũng đừng nghĩ!Nhìn thấy dáng vẻ Tần Mộng Vũ dương dương đắc ý, Tề Minh ở bên cạnh xấu hổ một trận.
Nếu như Tần Mộng Vũ biết người đứng ở trước mặt hắn chính là phế vật Mục Vân mà hắn vừa nói tới, mà hàn độc trong người Tần Mộng Dao cũng là do Mục Vân chữa khỏi thì không biết gia hỏa này sẽ có cảm tưởng thế nào!- Ừm! - Vậy sở dĩ tỷ tỷ ngươi lợi hại như vậy là bởi vì cái gì?- Bởi vì! Dù sao mặc kệ bởi vì cái gì, cũng không quan hệ với ngươi, cút đi!Tần Mộng Vũ hơi không kiên nhẫn nói:- Tề Ngự Phong, Tề Minh, gần đây tiểu gia ta hơi cần tiền, mau giao phí bảo hộ tháng sau lên, bằng không thì, ta biết thủ đoạn của những người Tề gia kia! - Tần thiếu gia!Đang lúc trong lòng Tề Minh nhịn không được tức giận thì Tề Ngự Phong mở miệng.
- Tần thiếu gia, chậm mấy ngày nữa được không? Dù sao phí tổn tháng này vừa giao, lò rèn chúng ta cũng chỉ là giúp nông dân nông thôn làm một chút dụng cụ sản xuất, kiếm không được mấy đồng tiền!- Xéo đi!Tần Mộng Vũ không nhịn được nói:- Tề Ngự Phong, ngươi chính là muốn ăn đòn, kéo Tề Minh ra ngoài đánh một trận cho ta, ta xem thử ngươi có giao hay không!Nói xong, Tần Mộng Vũ ra hiệu hai người sau lưng động thủ.
- Ai dám!Ngay giờ phút này, Mục Vân quát lạnh một tiếng, ngăn tại trước người Tề Ngự Phong và Tề Minh.
- Tề Minh là đệ tử của ta, ngươi dám động hắn, ta để ngươi một tháng không xuống giường được!- Ai u, vương bát đản, ngươi còn kiên cường, hai người các ngươi, trước tiên đánh gãy chân tên đui mù này cho ta, ném sang một bên, rồi còn cái gì mà học sinh của hắn không thể động, ta nhổ vào!Tần Mộng Vũ ra lệnh một tiếng, hai tráng hán tuổi chừng ba mươi sau lưng đã bước ra một bước.
- Tiểu Vũ!Nhưng ngay tại giờ phút này, một âm thanh khẽ kêu đột nhiên vang lên tại cửa vào tiệm sắt.
Xong đời!Nghe được một tiếng khẽ kêu kia, hai chân Tần Mộng Vũ đều nhũn ra.
Âm thanh kia, hắn thực sự là quá quen thuộc!- Tỷ, sao tỷ lại tới đây?Xoay người, Tần Mộng Vũ một mặt nịnh nọt nhìn Tần Mộng Dao.
Hôm nay, Tần Mộng Dao mặc một chiếc váy ngắn màu hồng phấn, tóc dài kéo thành búi tóc, buộc ở sau ót, một luồng tóc đen rủ xuống tới bên hông, lộ ra vẻ hoạt bát mà mang theo một tia dụ hoặc.
- Nếu ta không ở đây, phường thị cửa Tây này sẽ thật thành địa bàn nhỏ của Tần Mộng Vũ ngươi!- Ta nào dám, tỷ, ta chỉ là!