- Khụ khụ! Mục Vân ho khan một cái, nói:- Tần đạo sư, ta chính là muốn thắng tranh tài, cô cũng không thể làm việc riêng!- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, Mục đạo sư, cố gắng dạy bảo Tề Minh cho tốt đi!Tần Mộng Dao lần nữa cười cười, quay người rời đi.
- Mục đạo sư, tiếp theo nên làm gì?Phía sau, âm thanh Tề Minh run run vang lên.
- Làm gì? Luyện khí!Mục Vân nói xong, bước về phía trước, đi thẳng đến phòng luyện công của Bắc Vân học viện.
Tề Minh lắc đầu, nhìn bộ dáng Mục Vân, đáy lòng của hắn đang gợn sóng cuồn cuộn, đành phải đi theo.
Thời gian mười ngày, đảo mắt mà qua.
Trong mười ngày này, Mục Vân có thể nói là đều ăn uống ở trong học viện.
Mỗi ngày bản thân Mục Vân sớm tự mình chỉ dạy Tề Minh, Diệu Tiên Ngữ còn giống như con chim sẻ nhỏ cả ngày hỏi lung tung này kia, khiến đầu óc của hắn sớm đã choáng váng.
Mà lại hắn còn muốn dành chút thời gian để tìm thủ đoạn liên quan tới luyện chế phàm khí với một ít đan dược quen thuộc.
Quan trọng nhất là, Bổ Thiên Kiếm Đạo, Trúc Linh Đan và Thanh Khuyết Kiếm đây là ba loại pháp môn tản mát ra từ trong Tru Tiên Đồ.
Bổ Thiên Kiếm Đạo, uy lực của nó không chỉ thua hoàng giai võ kỹ đơn giản như vậy, mặc dù Bổ Thiên Kiếm Đạo chỉ chia làm bốn chiêu, nhưng bốn chiêu này lại bao gồm căn cơ thuộc về môn đạo kiếm thuật.
Mà Trúc Linh Đan chính là đan dược đứng đầu trong cấp bậc nhị phẩm.
Nhưng Mục Vân có thủ pháp luyện chế đều cảm thấy có chút đau đầu, dù kiếp trước hắn là Tiên Vương.
Về phần Thanh Khuyết Kiếm chỉ là phàm khí thượng phẩm, nhưng trong đó bao gồm ba đạo khế văn, mỗi một đạo khế văn cô đọng trong đó đều là đạo văn Mục Vân chưa từng thấy qua.
Thần kỳ!Tru Tiên Đồ như mở ra lại một thế giới mới cho hắn, càng thêm cao thâm khó lường, thần kỳ thay đổi thế giới quan của hắn!- Mục đạo sư! Cứu mạng, Mục đạo sư!Một ngày này, Mục Vân mới vừa đi ra từ trong phòng luyện đan, mặt mũi của Mặc Dương đã bầm dập, khóc ôm lấy đùi Mục Vân, dáng vẻ của hắn như chết cũng không buông tay.
- Chuyện gì xảy ra?- Mục đạo sư, ta sai rồi, ta thật xin lỗi ngài, từ hôm nay trở đi, ta muốn theo ngươi học tập, cầu Mục đạo sư cứu mạng!Giờ phút này, Mục Vân nhìn qua Mặc Dương hình như đã gầy đi có thể nhìn rất rõ so với mười ngày trước, còn đen hơn trước, nhìn qua cả người hắn giống như ăn mày vô cùng chật vật.
- Mặc Dương, ngươi lại lười biếng, đừng quên mười ngày trước, ngươi nói với ta thế nào!Ngay vào lúc này, một tiếng vang khẽ kêu lên, Tần Mộng Dao bồng bềnh bay tới.
- Không muốn tu luyện, được! Thử một chút quả cầu băng của ta đi!Khi Tần Mộng Dao đang nói chuyện, trong lòng bàn tay nàng đã lưu chuyển một luồng hơi lạnh.
Hàn khí kia còn có cả chân nguyên dao động, nhưng lại khác với chân nguyên bình thường.
Mục Vân tự nhiên biết đó là cái gì!Đó chính là lực lượng thuộc tính băng mà Băng Hoàng Thần Phách trời sinh đã có, là sức mạnh bản thân, không giống với chân nguyên, nhưng là chân nguyên, càng thêm cường đại!Tần Mộng Dao đã thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, lực lượng thần phách trong người nàng đã bắt đầu dần dần hiện ra.
Mục Vân hiểu, dù mỗi ngày Tần Mộng Dao đều ngủ ở trên giường không tu luyện, thực lực của nàng cũng sẽ tăng vọt rất nhanh.
- Tốt, có thể tu luyện với ta, nhưng, muốn sống qua hai mươi ngày này, ngươi có khả năng chịu nổi sao?- Có thể, có thể, có thể, nhất định có thể!Mặc Dương nhịn không được lập tức gật đầu.
Mười ngày qua, hắn đi theo Tần Mộng Dao tu luyện, quả thực như là địa ngục.
Mỗi ngày, hắn vừa mở mắt chính là tu luyện, không đạt tiêu chuẩn, sẽ ăn quả cầu băng bầm dập.
Càng kinh khủng hơn là, nhiệm vụ tu luyện vốn đâu phải dành cho con người!Mặc Dương nghe được Mục Vân nói, hắn lập tức gật đầu, không chút do dự, nhưng không có chú ý tới chỗ sâu khóe mắt của Mục Vân hiện lên một tia âm hiểm.
Ngày thứ hai, Mục Vân gọi Mặc Dương vào phòng luyện công.
- Nhảy vào đi, qua được ba canh giờ, ngươi muốn ngủ thì đi ngủ, ta sẽ vẫn luôn khống chế nhiệt độ của ngọn lửa, để ngươi cảm thấy thoải mái nhất!Mục Vân chỉ vào một thùng gỗ tràn ngập các loại linh thảo linh dược, cười nói ha ha