Lúc này có rất nhiều sinh viên đại học quanh bồn hoa, có người ngồi trên ghế đá, có người thì nằm trên bãi cỏ, vẻ mặt thoải mái không chút lo lắng.
Tạ Phi Phi đi đến bên bồn hoa, nhìn thấy người bạn thân trong ký túc của mình đang ngồi ở bãi cỏ chơi game trên điện thoại.
Tạ Phi Phi nhìn thấy cô ấy, khóe miệng dâng lên ý cười, đi về phía cô ấy chào một tiếng: “Tiểu Ngư, vẫn còn chơi game hả”.
Nói xong, Tạ Phi Phi bước chầm chậm về phía vị trí của Tô Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư nghe thấy lời của Tạ Phi Phi, trên mặt lộ ra nụ cười, cô ấy nói: “Tiểu Phi, người bên cạnh cậu là bạn trai cậu à?”
Tô Tiểu Ngư không biết mối quan hệ giữa Trịnh Sở và Tạ Phi Phi, chỉ biết Tạ Phi Phi mời một người bạn đến hỗ trợ biểu diễn.
Vì vậy mới hiểu nhầm Trịnh Sở là bạn trai của Tạ Phi Phi.
Tạ Phi Phi nghe Tô Tiểu Ngư nói xong, sắc mặt có chút ửng đỏ, cô ấy cúi đầu thấp giọng nói: “Nào có, anh ấy chẳng qua chỉ là bạn bình thường của tớ thôi”.
Tô Tiểu Ngư nhìn thấy phản ứng này của Tạ Phi Phi, trong lòng lập tức kết luận, nhất định Trịnh Sở là bạn trai của Tạ Phi Phi.
Nếu không cô ấy sẽ không có phản ứng này, huống chi ngũ quan của Trịnh Sở tương đối sáng sủa đẹp trai, dù cách ăn mặc không giống dáng vẻ người có tiền.
Tạ Phi Phi nhìn biểu cảm của Tô Tiểu Ngư, không phải là không biết cô ấy đang nghĩ gì, Tạ Phi Phi mắng một tiếng, trêu đùa với Tô Tiểu Ngư.
Trịnh Sở nhìn thấy Tạ Phi Phi và Tô Tiểu Ngư đùa giỡn nhau, trên mặt mang theo ý cười.
Bỗng nhiên anh cảm giác thấy đám người theo đuôi mình trước đó đang sải bước tiến đến gần.
Vào lúc bọn họ sắp đến gần, đột nhiên Trịnh Sở xoay người nhìn.
Sáu tên tay sai của Dương Tu vốn dự định thừa dịp Trịnh Sở đứng quay lưng với bọn họ thì dốc sức hù dọa anh, đánh anh một trận.
Để Trịnh Sở xấu hổ trước mặt nhiều người.
Đột nhiên Trịnh Sở quay đầu, dọa sáu tên tay sai của Dương Tu giật mình, trực tiếp sợ hãi kêu lên một tiếng.
Sau tiếng kêu, các sinh viên đang nhàn nhã ngồi trong bồn hoa, ánh mắt đều tập trung nhìn tới.
Nhưng bọn họ đều biết sáu người này đều là tay sai của Dương Tu, ngày thường đều ỷ có Dương Tu chống lưng, làm xằng làm bậy ở đại học Giang Nam.
Hôm nay lại bị một nam sinh xa lạ dọa cho sợ hết hồn, khiến trong lòng những sinh viên này khen ngợi, nhưng ngoài mặt cũng không dám biểu hiện ra.
Sáu tên người hầu của Dương Tu bị Trịnh Sở dọa như vậy, bọn họ chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi.
Huống hồ sinh viên ở đây nhiều như vậy, nếu không biểu hiện một chút trước mặt những sinh viên này, về sau làm sao bắt nạt bọn họ được, để bọn họ biết sợ.
Nghĩ đến những người này, sáu tên tay sai của Dương Tu nhìn Trịnh Sở nói: “Thằng nhãi, mày ngông cuồng quá đấy, người phụ nữ cậu Triệu nhìn trúng mà mày cũng dám động?”
“Tôi bắt nạt phụ nữ lúc nào?”, Trịnh Sở nhìn sáu tên tay sai này, anh chỉ cảm thấy buồn cười, cũng không gấp gáp đánh bọn họ một trận.
“Mày đang chơi chữ với tao hả?”, bọn họ tức giận, sắc mặt dữ tợn đầy khó coi, cảm thấy Trịnh Sở đang cố tình khoe khoang chơi chữ.
Trịnh Sở nhìn bọn họ thay đổi sắc mặt, anh cũng không sợ hãi chút nào, mà ha ha cười nói: “Trêu đùa mấy người đấy, thì sao?”
Tô Tiểu Ngư nhìn thấy sáu tên tay sai của Dương Tu có đụng chạm với Trịnh Sở.
Cô ấy há miệng: “Tiểu Phi, bạn trai cậu gặp nguy hiểm kìa”.
Tạ Phi Phi nghe Tô Tiểu Ngư nói vậy, cô ấy cười đùa đáp lại: “Cậu yên tâm đi, anh ấy rất lợi hại”.
Tô Tiểu Ngư nghe thấy lời của Tạ Phi Phi, ánh mắt nghi ngờ