Cơ thể của Thạch Khoan lúc này đang run rẩy dữ dội, dù cho người mà nhóm võ giả minh kình tấn công không phải là hắn ta nhưng hắn cũng sợ hãi đến tè ra quần.
Lam Hinh rất muốn thay Trịnh Sở ra tay, tiếc rằng cô ta chỉ là một người bình thường, chỉ có thể sốt ruột nhìn theo Trịnh Sở, trong lòng lo lắng cho anh.
Hơn hai mươi võ giả minh kình với khí thế hùng hổ, trong tay mỗi người đều cầm một thanh đao lớn hoặc gậy sắt sải bước về phía Trịnh Sở.
Trong suy nghĩ của họ Trịnh Sở đã không khác gì một người chết.
Không có một vị võ giả minh kình nào có thể lấy sức một người đánh bại hơn hai mươi võ giả minh kình, những tông sư võ đạo với thực lực ở cảnh giới hóa huyền bình thường cũng sẽ cảm thấy choáng ngợp khi đối mặt với tình thế này.
Trịnh Sở nhìn những người này, trên mặt không có chút dấu hiệu căng thẳng, chỉ cất lên giọng điệu bình thản: “Các người gấp gáp muốn đâm đầu vào chỗ chết như vậy, vậy tôi sẽ giúp các người được như ý nguyện”.
“Thứ ngạo mạn”.
“Trước khi chết còn dám hỗn xược như vậy”.
Hai vị trưởng lão bên cạnh Lý Hoành Nghị nghe được lời này của Trịnh Sở trong lòng liền cháy lên ngọn lửa phẫn nộ, cho rằng anh là nghé con không biết trời cao đất dày như thế nào.
Trịnh Sở nhìn hơn hai mươi vị võ giả minh kình càng ngày càng tiến đến gần, trong mắt anh tràn ngập sát ý lạnh băng, tay phải bất ngờ vỗ một chưởng vào trong hư không.
Oành.
Một chưởng ấn bao hàm ánh sáng trắng chụp về phía hơn hai mươi vị võ giả minh kình.
Bụp.
Một vài võ giả minh kình thực lực tương đối yếu kém trực tiếp bị một chưởng này của Trịnh Sở đánh bay ngược ra ngoài, hộc máu mà chết.
Số còn lại nhao nhao gào thét, hình thành nên từng tầng khí kình tự bảo vệ bản thân.
Tuy nhiên, khí kình phòng thủ của họ đối phó với võ giả minh kình bình thường còn được nhưng đối mặt với chưởng ấn Trịnh Sở thi triển ra căn bản không có chút tác dụng nào, họ giống như những con búp bê nhỏ bị đánh bắn bay ra ngoài, những bông hoa máu cũng bắn tung tóe khắp nơi.
Trong tích tắc một đám võ giả minh kình toàn bộ đều ngã gục xuống đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết đau xé ruột gan.
Khắp Vạn Thảo Cốc đều có thể nghe thấy tiếng la hét của họ.
Không ai trong số những người có mặt nghĩ tới thực lực của Trịnh Sở sẽ mạnh mẽ như vậy, chỉ với một chưởng đã đánh bại hơn hai mươi võ giả minh kình thành dáng vẻ nhếch nhác này.
Lý Hoành Nghị cùng hai vị trưởng lão không khỏi giật minh kinh ngạc khi chứng kiến Trịnh Sở thi triển ra thủ đoạn vang dội như vậy.
Tạ Tiểu Mẫn biết thực lực của Trịnh Sở rất mạnh nhưng cũng không ngờ anh có thể mạnh tới trình độ này.
Vậy mà có thể một mình đánh bại hơn mươi võ giả minh kình, một tông sư võ đạo bình thường cũng chỉ như vậy mà thôi.
Tạ Thừa bị kinh hãi không nhẹ, ông ta vẫn luôn cho rằng thực lực của Trịnh Sở yếu đuối không đáng nhắc tới, đồng hành trong chuyến đi tới Vạn Thảo Cốc này không ngoài mục đích bảo vệ sự an toàn cho anh.
Bây giờ nghĩ lại, sợ rằng Tạ Bá NGọc kêu ông ta đi cùng cũng chỉ để phụ trách chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Trịnh Sở.
Thạch Khoan trước đây luôn đối xử với Trịnh Sở bằng thái độ ngạo mạn, cuối cùng khi thấy Trịnh Sở có khả năng là đứa con ngoài giá thú của Vạn Thảo Cốc mới không biết xấu hổ nịnh nọt anh.
Hiện tại lại được chứng kiến thủ đoạn sét đánh của Trịnh Sở, trái tim hắn đập dữ dội, sắc mặt cũng tái mét.
Hắn ta cảm thấy bản thân cư xử hung hăng càn quấy như vậy còn chưa bị Trịnh Sở giết chết thực sự là may mắn trời độ.
Hai ông lão áo xanh lúc này sớm đã nhìn tới chết lặng ngơ ngác đứng đó nhìn võ giã minh kình đau khổ than khóc đầy đất.
Trưởng lão Dược đường Vạn Thiên Hựu cùng trưởng lão Hình đường Dịch Lãnh Thanh nhìn tất cả những điều này với vẻ mặt rất bình tĩnh.
Không phải là họ chưa từng trải qua loại sự việc này trước kia.
Có một số võ giả dựa vào thực lực mạnh mẽ của bản thân có thể chiến đấu ngang tay với cường giả tông sư võ đạo.
Cuối cùng dưới sự ra tay của Lý Hoành Nghị, đối phương đều bị hành hạ tới nửa sống nửa chết và trở thành công cụ thử nghiệm thuốc cho Vạn Thảo Cốc.
Bây giờ Trịnh Sở còn nhỏ tuổi như vậy, sau khi bị bắt sống nhất định sẽ trở thành công cụ kiểm nghiệm thuốc đạt tiêu chuẩn.
Lý Hoành Nghị nhìn một màn xảy