Lúc này, một mặt khác, Vĩ Vịnh Phong và Chu Như Ngọc gần như phát điên lên vì tin tức này.
Đặc biệt là Chu Như Ngọc, sáng sớm thức dậy đã thấy trên mạng đủ thứ chửi rủa, đủ thứ bình luận ác ý, lại còn bị ném không ít đồ vật, khiến cho căn phòng trở thành một mớ hỗn độn.
“Chết tiệt, đồ chết tiệt, Đường Nhã Phương, con khốn nạn này.”
Vẻ mặt Chu Như Ngọc căm giận, chửi rủa Đường Nhã Phương, trong mắt tràn đầy sự tức giận.
Theo suy nghĩ của Chu Như Ngọc, nguyên nhân khiến cô ta rơi vào hoàn cảnh này, tất cả đều là lỗi của Đường Nhã Phương.
Nếu không phải vì con khốn đó, tối qua trong bữa tiệc đính hôn cô ta đã không xấu hổ như vậy, càng không bị đem lên báo chí, để ai ai cũng biết chuyện.
Càng nghĩ lại càng tức giận, Chu Như Ngọc không nhịn được mà rơi nước mắt, bày ra vẻ mặt đáng thương nhìn Vĩ Vịnh Phong: “Vịnh Phong, chẳng nhẽ anh cứ trơ mắt nhìn bọn họ mắng chửi em như vậy sao?”
“Sao có thể như thế được! Như Ngọc, em yên tâm, anh sẽ mau chóng nghĩ cách đề chuyện này xuống.
Em đừng suy nghĩ nhiều, cẩn thận lại ảnh hưởng đến thai nhi đấy, biết chưa?”
Vi Vịnh Phong thực sự đã vô cùng bận rộn rồi, nhưng vẫn phải kiên nhẫn, vỗ về Chu Như Ngọc.
Khi các phương tiện truyền thông tung tin này ra, không những chỉ danh dự của cá nhân Vi Vịnh Phong bị ảnh hưởng, mà còn ảnh hưởng đến cả tập đoàn Vi thị.
Mới sáng sớm, cổ phiếu của công ty đã không ổn định vì sự việc này, ban giám đốc hy vọng anh ta giải quyết sự việc càng sớm càng tốt, bây giờ lại còn phải an ủi Chu Như Ngọc nữa.
Nếu không phải vì sợ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng Chu Như Ngọc, thì Vi Vịnh Phong đã nổi điên lên với cô ta từ lâu rồi.
Nếu không phải cô ta tự cho mình thông minh, gọi Đường Nhã Phương đến dự tiệc đính hôn, thì bây giờ sao có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy được?
Vi Vịnh Phong hít một hơi thật sâu, gương mặt dịu dàng ngày trước đã không còn nữa, chỉ còn lại vẻ mặt u ám.
“Linda, hãy liên hệ với năm tòa soạn báo truyền thông lớn nhất trong nước, làm cho họ dẹp yên làn sóng dư luận hiện tại.
Ngoài ra, hãy liên hệ với những người có tầm ảnh hưởng, có lượng người hâm mộ lớn ở trên mạng, rồi yêu cầu họ giúp thanh minh tẩy trắng.
Bộ phận quan hệ công chúng của công ty cũng mau chóng yêu cầu giảm giá hàng hóa.
Càng sớm càng tốt, tôi không muốn chuyện này chuyển biến xấu hơn nữa.”
“Vâng, Giám đốc."
Sau khi nhận lệnh, người trợ lý lập tức đi thực hiện ngay.
Chu Như Ngọc sụt sịt, kéo tay áo Vi Vịnh Phong một cách đáng thương, nói: “Vịnh Phong, em thật sự xin lỗi, em biết rõ lúc này không nên làm phiền anh,
nhưng em thực sự rất sợ.
Bây giờ, cư dân mạng thật khủng khiếp, họ...!họ nói rằng họ muốn giết em, em thì không sao cả, nhưng mà, ngộ nhỡ bọn họ làm tổn thương đến con của chúng ta...”
Vừa nói, giọng của Chu Như Ngọc vừa run rẩy, càng khóc dữ dội hơn, giống như một đóa hoa mỏng manh vậy.
Trái tim của Vi Vịnh Phong thoáng chốc đã bị Chu Như Ngọc làm cho rung động, giọng nói ngay lập tức dịu lại, ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng trấn an: “Đừng sợ nữa, anh sẽ bảo vệ cả em và đứa bé.”
“Vâng, em tin anh.”
Chu Như Ngọc gật đầu, cuối cùng cũng nín khóc, nở nụ cười.
Tuy nhiên, niềm vui của cô không kéo dài được bao lâu thì ngay sau đó, trợ lý của Vi Vịnh Phong từ bên ngoài xông vào, vẻ mặt nhìn có vẻ khó khăn: “Tổng giám đốc, không hay rồi.”
“Cái gì? Bảo cô đi làm chút chuyện cũng không xong sao?”
Vĩ Vịnh Phong cau mày, có phần không hài lòng.
“Không có.”
Linda lắc đầu, nhìn Vi Vịnh Phong có chút sợ hãi, nói: “Vừa nãy, tôi làm theo đúng như anh căn dặn, liên hệ với một số nhà truyền thông trong nước, nhờ họ giúp đỡ về quan hệ công chúng, nhưng...!đều họ bị nhất quyết từ chối.
Không chỉ vậy, ngay cả những tài khoản có sức ảnh hưởng trên mạng xã hội đều...!đều tỏ ra không muốn là người lên tiếng thanh minh cho cô Như Ngọc...!
“Cái gì?”
Sắc mặt