Bữa ăn tối hôm nay, cả hai người đều ăn rất vui, Đường Nhã Phương đã uống một chút rượu, cho nên cô có hơi ngà ngà say, đến lúc rời khỏi nhà hàng thì cô đã cảm thấy cả người mình đều lâng lâng.
Sau khi về đến nhà, Lục Đình Vỹ cởi áo khoác ra, rồi bảo cô: "Em đi tắm trước đi."
"Được rồi, em đi ngay."
Lúc này hai bên gò má của Đường Nhã Phương đã ửng hồng cả lên, cô loạng choạng đi vào trong nhà tắm.
Khoảng bốn mươi phút sau, cô bước khỏi nhà tắm, cô nói vọng ra với Lục Đình Vỹ đang ngồi trên ghế sô pha: "Em tắm xong rồi, anh mau đi tắm đi."
Lục Đình Vỹ ngẩng đầu lên nhìn cô mới đi đến gần, mái tóc dài của cô vẫn còn chưa khô, chúng ướt sũng xổa tung trên vai, anh hơi khó chịu, nhíu nhíu mày lại: "Em mau qua đây ngồi đi."
"Ö."
Đường Nhã Phương do dự một chút, sau đó cũng ngồi xuống bên cạnh anh.
Lục Đình Vỹ không nói thêm gì nữa, anh đứng dậy, đi lấy máy sấy tóc đến, rồi tự mình sấy tóc cho cô.
Đường Nhã Phương bị hành động của anh làm cho giật mình: "Để em tự làm là được rồi."
"Ngồi im đi, không được nhúc nhích"
Anh dịu dàng nói, giọng vô cùng trầm ấm, ngón tay anh nâng niu mái tóc suông dài của cô.
Đường Nhã Phương sững sờ, cô thấy mọi chuyện giống như cô đang nằm mơ vậy.
Người đàn ông quyền thế, tài giỏi, được mọi người ngưỡng mộ như anh bây giờ lại đang sấy tóc cho cô đó!"
Không xong rồi, sau này, sao cô nỡ gội đầu được đây chứ.
Không biết đã sấy được bao lâu, Lục Đình Vỹ tắt máy sấy đi, nhẹ nhàng nói: "Sấy xong rồi."
"Cảm ơn anh."
Đường Nhã Phương nghe anh nói thì giật mình, cô vén vén mái tóc ra phía sau, cười tươi với anh.
Lục Đình Vỹ ngẩn người ra, anh giống như bị mê hoặc vậy, ngơ ngác nhìn cô.
Dưới ánh đèn, tóc cô đen dài đẹp như mây, thấp thoáng sau mái tóc là gương mặt thanh tú, gò má cao, đôi mắt trong suốt như nước hồ mùa thu, đặc biệt là nụ cười của cô, nụ cười ngọt ngào, cô mặc bộ đồ ngủ bằng lụa kín đảo, nhưng anh vẫn có thể nhìn ra cơ thể mĩ miều của cô, tất cả đều làm cho anh say mê.
Chắc là do chất cồn trong rượu lúc nãy vẫn chưa hết, cả người cô đều có hơi ửng hồng, ửng hồng nhiều nhất là mặt cô, thật sự là khiến người khác không kiềm lòng được.
Người luôn lạnh nhạt với mọi thứ như anh, không ngờ lúc này lại rung động rồi, Lục Đình Vỹ nhanh chóng ôm lấy eo cô, cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
Đường Nhã Phương bị hành động của anh dọa cho sợ hết cả hồn, cô muốn giãy dụa ra, nhưng mà anh nụ hôn của anh rất