"Đúng vậy, Ngô Từ Lăng đã nói chuyện đó với anh." Lục Đình Vỹ không hề phản ứng thái quá, chỉ yên lặng bóc tâm cho Đường Nhã Phương.
Đường Nhã Phương kinh ngạc nhìn anh.
"Thì ra anh đã biết từ lâu rồi sao?" "Về phía tập đoàn Vi Thị bên kia che giấu rất tốt, có điều nếu như muốn biết thì cũng không khó lắm.
Anh không nói cho bà xã biết vì anh nghĩ bà xã có thể ứng phó được."
Anh cầm một con tôm đã bóc vỏ xong đặt vào chén của Đường Nhã Phương, Lục Đình Vỹ tiếp tục bóc vỏ con thứ hai.
Đường Nhã Phương vừa gặp một miếng thịt cả đút cho Lục Đình Vỹ ăn, vừa nói: "Vậy cũng được, vừa rồi khi ở trong phòng, Chu Như Ngọc muốn khiến cho em khó xử, có điều em không để cô ta đạt được ý nguyện.
Đôi mắt của Lục Đình Vỹ nhìn sâu xa, trong đôi mắt bắt đầu phảng phất một chút lạnh lẽo: "Tập đoàn Vi Thị sát nhập cổ phần vào công ty giải trí Thời Đại, người đầu tiên mà đối phương muốn đối phó là em đó.
Đường Nhã Phương nhún vai: "Không sao cả, em không sợ, thích đối phó thì cứ đối phó đi, cũng không biết đến lúc đó ai mới là người xui xẻo."
Lục Đình Vỹ nhìn cô một cách sâu sắc, nhẹ nhàng chậm chạp nói: "Cho dù thế nào thì anh cũng không hy vọng em bị bất cứ tổn thương nào."
Trong lòng của Đường Nhã Phương không khỏi xẹt qua một dòng nước ấm, nụ cười của cô trong sáng ngọt ngào, giọng nói giống như tiếng chim sơn ca, nhẹ nhàng nói: "Em sẽ cẩn thận."
Sau khi dùng xong bữa tối, Tổng An Nhi là người đầu tiên trở lại căn phòng ban đầu, còn Đường Nhã Phương vẫn ở lại bên này cùng với Lục Vỹ Đình.
Xung quanh không có người, cuối cùng biểu tình của Lục Đình Vỹ cũng không lạnh lùng như vậy, anh lấy tay kéo Đường Nhã Phương ngồi lên chân của mình, hai cánh tay vòng qua hông của cô, tư thể có chút thân mật, anh nói: "Đợi lát nữa em mượn cớ, đi về nhà với anh.
"Không cần anh nói, em cũng muốn về nhà với anh"
Hai tay của Đường Nhã Phương ôm lấy cổ của anh, tựa đầu lên bả vai của anh.
Bây giờ đối với cô, có anh ở đây thì trong lòng cô mới có thể an tâm.
Hơn nữa, cô cũng rất thích ở chung với Lục Đình Vỹ, bởi vì, anh sẽ tôn trọng cô, sẽ không bỏ qua nỗ lực của cô, đồng thời sẽ đối xử tốt với cô.
Anh không giống với Vi Vịnh Phong, cho nên vết thương trong lòng của cô mới có thể được anh dễ dàng xóa bỏ như vậy.
"Vậy anh chờ em.
Lục Đình Vỹ nhẹ nhàng cười sau đó hôn lên môi của cô, âm thanh vô cùng trầm thấp êm tai.
Đường Nhã Phương tươi cười gật đầu, sau đó từ trên người của Lục Đình Vỹ đứng dậy, trở lại căn phòng bên kia, cô tùy ý tìm cái cớ để rời đi trước.
Có điều khi cô đi trên hành lang, Đường Nhã Phương lại gặp Chu Như Ngọc và Lạc Bích Nguyệt vừa mới từ toilet trở ra.
Khi hai người phụ nữ này nhìn thấy Đường Nhã Phương, sắc mặt của họ đều ảm đạm, rõ ràng họ nhớ tới chuyện mất mặt ở trước mặt của mọi người.
Đường Nhã Phương không thèm để ý tới bọn họ, nhưng
Chu Ngọc lại không có ý định buông tha cô: "Đường Nhã Phương, mày nên biết rồi chứ? Tập đoàn Vi Thị sát nhập cổ phần với công ty giải trí Thời Đại, tao sẽ nhanh chóng ký hợp đồng với công ty giải trí Thời Đại, đến lúc đó cuộc sống an nhàn của mày cơ bản cũng chấm dứt, tạo thực sự rất tò mò, đã đến lúc này rồi mà tại sao mày vẫn còn có thể kiêu ngạo như vậy?" "Bởi vì không thể kiêu