Đường Nhã Phương đã đoán được cô ta sẽ đến từ lâu, không khỏi lười nhác đứng chắn ở cửa, cười nói: “Cô sao lại nói như vậy, tôi lần này cùng cô đi ra ngoài đã là cho công ty mặt mũi rồi, hơn nữa, tôi cũng phối hợp với cô làm sáng tỏ các kiểu rồi, thì không cần thiết cả ngày đều đi theo bên cạnh cô đi, hơn nữa, trước khi tới thành phố này, công ty cũng không yêu cầu như vậy, cô hiện tại có tư cách gì mà chất vấn tôi ở đây?”
“Được, được lắm, Đường Nhã Phương, cô có ý định muốn đối nghịch với tôi phải không? Một khi đã như thế, vậy cô cứ chờ đó cho tôi! Hai ngày nữa trở về Hải Phòng, tôi nhất định bảo công ty yêu cầu cô, trước mặt mọi người cùng truyền thông làm sáng tỏ chuyện này, không tin thì, chúng ta cứ chờ xem.”
Chu Như Ngọc oán hận dậm chân, nói ra lời tàn nhẫn, sau đó cũng không quay đầu lại liền đi về phòng của mình.
Đường Nhã Phương bĩu môi, cũng trực tiếp đóng cửa lại.
Hôm sau, Đường Nhã Phương cuối cùng cũng xuất hiện lần nữa ở nơi quay chụp, nhìn thấy cô, đám người Chu Như Ngọc đều là cắn răng thầm hận, căn bản không muốn để ý tới.
Cô ta không tới tìm phiền toái, Đường Nhã Phương tự nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, ôm camera, ánh mắt chuyển động.
Trải qua hai ngày ở chung, nhân viên đoàn đội qua chụp ở chung với Đường Nhã Phương cũng rất quen thuộc.
Mà đối với vị phóng viên có chút danh tiếng này, mọi người cũng vẫn luôn có hảo cảm.
Gần đây, Đường Nhã Phương dễ nói chuyện, hơn nữa, cũng sẽ theo chân bọn họ đùa giỡn, thậm chí còn sẽ mời bọn họ uống đồ ăn thức uống.
Không ít nhân viên công tác còn thường xuyên lôi kéo cô trêu chọc nói: “Nhã Phương, chúng tôi muốn hot liền dựa vào cô, lần này trở về, nhớ phải cho chúng tôi lên đầu trang báo nha!”
Mỗi lần như thế Đường Nhã Phương đều vỗ ngực bảo đảm nói: “Không thành vấn đề, giao cho tôi.”
Vì thế, nhân viên công tác đều bị cô chọc đến cười ha ha, ngay cả đạo diễn kia cũng rất có hảo cảm với cô, liên tục tiếc hận cô không làm minh tinh thật là đáng tiếc.
Chu Như Ngọc thấy vậy, càng tức giận đến đầu bốc khói.
Ở đoàn phim chụp quảng cáo hai ngày, cô ta thường bị rất nhiều người âm thầm trào phúng cùng chế giễu.
Nhưng con nhỏ Đường Nhã Phương kia, lại vô cớ thu được hảo cảm của nhiều người như vậy.
Bởi vì quá tức, cho nên sắc mặt của Chu Như Ngọc càng ngày càng đen, thậm chí có đôi khi còn sẽ bởi vì một chút việc nhỏ mà trút giận lên nhân viên công tác.
Nhân viên công tác vì chén cơm manh áo, cũng giận mà không dám nói gì, nhưng trong lòng sớm đã oán giận mấy ngày liền, thầm mắng Chu Như Ngọc còn chưa nổi tiếng, liền bắt đầu giở tính minh tinh, một đám người hận không thể sớm kết thúc lần quay chụp này một chút, mau chóng được giải thoát.
Đường Nhã Phương nhìn ở trong mắt, chỉ có thể âm thầm lắc đầu.
Người phụ nữ này, không chỉ có tâm tư ác độc, lòng dạ cô ta