Mà lúc Tống An Nhi nghe được ý ban đầu của công ty là công khai xin lỗi, cả đều đều sợ đến sững sờ: "Đường Nhã Phương, cậu điên rồi sao, vì sao phải đáp ứng ra ngoài làm sáng tỏ? Mình thật muốn mở đầu của cậu ra, nhìn xem bên trong có cái gì!”
“Gấp cái gì, trò hay vừa mới bắt đầu, cậu cho rằng bọn họ dễ chiếm được chỗ tốt của mình như vậy sao?”
Đường Nhã Phương liếc nhìn Tổng An Nhi một cái, ánh mắt không chút gợn sóng nào.
“Có ý gì? Cậu có biện pháp ứng đối gì sao?”
Tống An Nhi cuối cùng bình tĩnh một ít, nhưng vẫn có chút nghi ngờ.
“Ừ, nhưng mà mình có thể sẽ nhờ cậu giúp đỡ."
“Giúp cái gì?”
“Một chút việc nhỏ mà thôi, cậu giúp mình..."
Sau khi Tống An Nhi đưa tai nghe chút chuyện, Đường Nhã Phương mới rồi vỗ bả vai cô ấy, nói: “Hẳn là làm được đi?”
"Đương nhiên làm được, nhưng mà cậu làm vậy để làm gì?”
Tống An Nhi có chút khó hiểu nhìn cô.
Đường Nhã Phương nhún vai híp mắt: “Nếu công ty muốn giúp đỡ Chu Như Ngọc đối phó mình, mình đây cũng không cần khách khí.
Hơn nữa, mình lần này cần khiến cho công ty thấy rõ, xem mình thành quả hồng mềm mà xoa nắn, là sai lầm cỡ nào!”
“Chính là Nhã Phương, nói như vậy, lỡ công ty khai trừ cậu thì sao đây?”
Tống An Nhi nhíu mày, biểu tình thoạt nhìn có chút lo lắng.
Nhưng mà, Đường Nhã Phương lại là cười nhạo một tiếng: “Khai trừ? Yên tâm, đến lúc đó mình sẽ làm bọn họ ngay cả ý nghĩ khai trừ mình cũng không dám có.”
“Ồ, vậy được rồi!”
Tuy rằng trong lòng vẫn có chút lo lắng, nhưng nhìn thấy dáng vẻ không thèm lo sợ gì của Đường Nhã Phương, Tống An Nhi chỉ có thể tạm thời buông lòng lo lắng xuống.
Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Thời Đại rất nhanh, không đến hai tiếng, đã sắp xếp hội trường, chỉ đợi Đường Nhã Phương lên đài làm sáng tỏ.
Trước khi lên đài, Đường Nhã Phương gọi cho Lục Đình Vỹ một cuộc điện thoại, nói tình huống bên này.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Đình Chiêu nhìn sắc mặt âm trầm của Lục Đình Vỹ nói: “Anh, chị dâu bị người công ty kia khi dễ như vậy, anh cứ trơ mắt nhìn như vậy, cái gì cũng không làm sao? Anh sẽ không đau lòng à.”
Lục Đình Vỹ liếc nhìn cậu ấy một cái, nhàn nhạt nói: “Anh đã nói rồi, trừ phi vạn bất đắc dĩ, bằng không thì sẽ không can thiệp vào chuyện của cô ấy.”
Lục Đình Chiêu nhìn hình tượng rất không hợp lẽ thường: “Đây là cái khái niệm gì? Tốt xấu gì đó cũng là vợ anh nha, anh không can thiệp, ai can thiệp?”
“Chị dâu em không cho phép.” Lục Đình Vỹ dần dần khôi phục lạnh nhạt lúc trước, tiếp tục nói: “Hơn nữa, cô mới chịu thương tổn không lâu, cả người mang gai, yêu cầu của cô là dựa vào thủ đoạn của mình tới chứng minh chính mình.
Mà hiện tại anh có thể làm, đó là đối xử tốt với cô, cũng chậm rãi xóa đi vết thương lòng của cô, cho đến một ngày cô hoàn nàng tiếp nhận anh mới thôi.
Mà trước đó, anh không thể hành động thiếu suy nghĩ, bằng không cô sẽ chạy, anh đi đâu tìm một người vợ giống chị dâu em đây?”
“Thì ra là thế.”
Lục Đình Chiêu cuối cùng cũng hiểu ra, chợt cậu ấy có chút không thể tưởng tượng nhìn Lục Đình Vỹ: “Không nghĩ tới lão đại anh đều đã nghĩ chu đáo vậy, em trai đây thật là lau mắt mà nhìn.
“Em cũng đừng