Sau khi rời khỏi biệt thự, Hàn Thiên Nhược lang thang trên con đường tối mịt không điểm dừng.
Đến khi anh nghe được âm thanh dòng nước xô đẩy vào nhau như tâm tình ảo não của anh lúc này, thì thấy anh đang đứng trên một cây cầu lớn, đèn neon nhấp nháy quanh thành cầu.
Đẹp...!Rất đẹp...!Nhưng lại buồn...!Trong mắt anh chỉ còn là một màu sắc xám tro ảm đạm.
Anh tự hỏi liệu có phải do mình sinh ra là một sai lầm hay không để rồi khiến ai cũng chán ghét.
Anh tự hỏi liệu có phải do người đàn bà kia quyến rũ ba anh mà gia đình trở nên tan tác, chứ không phải do bản thân anh có lỗi...
Anh không hiểu nhưng anh biết rõ không ai cần mình, dường như anh đã được định sẵn là một người đầy quyền lực, tiền tài nhưng lại đơn độc một đời.
Anh cười khổ, nhiều tiền làm gì cơ chứ, kiếm rồi để ai tiêu, quyền lực là gì, có quyền rồi thì đâu có ai để bảo vệ.
Nhân sinh trớ trêu như thế đấy...!không bao giờ cho ai một cái gì là hoàn hảo.
Còn nếu muốn hoàn hảo tuyệt đối sao, vậy thì chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi.
Nhưng phải làm gì để trở nên hoàn hảo thì anh không biết.
Anh thở dài, nắm lấy thành lan can, nhón chân nâng người lên như muốn hưởng hết những làn gió mắt lạnh xua tan đi sự buồn phiền.
Đúng lúc này, đột nhiên có một vật gì đó mềm mềm nhào tới, ôm chặt lấy Hàn Thiên Nhược từ phía sau.
Sống lưng anh cứng đờ, dựng thẳng lên.
Sau mấy giây ổn định nhịp thở, anh "cạch cạch cạch" máy móc từ từ quay đầu lại.
Đập thẳng vào mắt anh là cái mũ bảo hiểm to đùng, khiến anh giật mình lui ra sau mấy bước, nhưng nhất thời lại bị ngăn cản bởi một cái ôm rất chặt kia.
Anh nhíu mày gỡ tay người kia ra hỏi: "Là ai?"
Hai người sau khi tách nhau ra thì liền thấy rõ đối phương.
Hàn Thiên Nhược thấy đó là một người phụ nữa mặc bộ đồ đen bó sát người vô cùng gợi cảm, vô cùng khí chất, còn khuôn mặt thì bị ẩn đi sau lớp mũ bảo hiểm.
Cô gái kia lúc này mới gỡ bỏ chiếc mũ bảo hiểm ra chưa kịp nhìn người đàn ông trước mắt đã quát lớn: "Anh mới vừa rồi nếu tôi không kịp thời kéo anh lại thì anh định nhảy xuống đúng không? Anh mấy tuổi rồi hả? Anh có biết tự tử chính là tội nặng nhất trong 18 tầng địa ngục không đấy? Quan trọng là sao anh không chọn thời điểm khác mà đầu thai sao cứ chọn lúc tôi nhìn thấy là như thế nào? Anh..."
Lời nói đến đó lập tức bị nghẹn lại