Đây là lần đầu tiên Hàn Thiên Nhược anh cảm thấy tim mình đập nhanh như thế.
Anh thích cô sao? Anh không biết, anh cũng không biết yêu là khái niệm gì.
Hàn Thiên Nhược nhắm mắt cho đến khi Mặc Âu đóng cánh cửa lại.
Anh nằm suy nghĩ một số thứ rồi cũng ngủ thiếp đi trên cái giường mềm mại, còn vương vấn mùi hương của cô gái nhỏ.
____________________
Sáng hôm sau, Mặc Âu bị ánh mặt trời ngoài cửa làm chói mắt mà tỉnh giấc.
Mặc Âu ngơ ngẩn ngồi dậy, vò vò đầu tóc bù xù của mình, mặc nguyên bộ đồ ngủ con heo hồng đáng yêu bước ra cửa.
Ai ngờ mới mở cửa, cô liền đụng mặt Hàn Thiên Nhược đang cũng trong tình trạng giống cô: Đầu tóc rối bù, quần áo xốc xếch để lộ mảng da thịt trắng nõn mê người do hôm qua cô...!cởi.
Chắc anh không suy nghĩ là ai cởi áo anh đâu nhỉ, mong là thế =_=!!!
Đột nhiên mới tỉnh dậy, thấy trai đẹp đập vào mắt thì hơi choáng váng.
Mặc Âu sau một lúc trợn mắt há mồm, mới lấy lại được chút tỉnh táo chào hỏi anh: "Chào buổi sáng! Tối qua anh ngủ có lạ giường không?"
Hàn Thiên Nhược sau một lúc ngây người trước bộ dáng biếng nhác mà ngây thơ đầy quyến rũ của cô trong bộ đồ con heo cũng đáp lại: "Chào buổi sáng.
Ngủ tạm được"
Mặc Âu: ...
Đại gia nhà anh chứ, không nói là ngủ rất ngon luôn đi, còn nói ngủ tạm được.
Cô thấy hình như tinh thần của anh còn rất sảng khoái kia kìa.
Đúng là không biết nói thật một câu cho người ta vui chút.
Với tính cách của đại thiếu gia này thì chắc chắn sẽ còn ế dài dài.
Mà khoan!!! Cần gì đến tính cách, chỉ cần một gương mặt, một cơ thể này của anh cũng đủ để cho hàng vạn phụ nữ chết mê chết mệt dưới chân anh rồi.
Chậc chậc!!! Người đẹp đúng là có phúc của người đẹp.
Thật hâm mộ quá đi.
Hàn Thiên Nhược hỏi cô: "Phòng vệ sinh ở đây vậy?
Mặc Âu: Anh đi xuống cầu thang, quay trái, đi thẳng tới cuối có cả phòng vệ sinh và phòng tắm nằm kế cạnh nhau đó
Hàn Thiên Nhược gật đầu cảm ơn rồi đi xuống tìm nhà vệ sinh.
Thật ra nói là muốn đi vệ sinh là giả, đi giải quyết sinh lí mới là sự thật.
Ai ngờ mới ngủ dậy lại bị anh bắt gặp ngay cảnh này.
Quần áo của cô tuy