Mặc Âu thả ly rượu trong tay xuống, đứng dậy rời ghế, khoanh tay nhìn người phụ nữ đang nổi giận đến giậm chân bình bịch kia.
Không ngờ hôm nay lại có thể gặp được đại tiểu thư Chu gia ở đây nha, thật hân hạnh
Tống Diệp ngạc nhiên quay đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh.
Thân phận đại tiểu thư của Chu gia không một ai biết trừ những người thân thích.
Sở dĩ anh biết được chuyện này là tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của hai cha con bọn họ.
Còn hầu như tất cả mọi người, kể cả người làm trong Chu gia cũng không hay biết.
Sao người phụ nữ này lại biết được chuyện này?
Quả nhiên câu hỏi này cũng đồng thời khiến người phụ nữ nọ sững người.
Rốt cuộc cô là ai?
Mặc Âu lắc đầu, tự nhiên khoác tay lên vai Tống Diệp:
"Cô không cần biết tôi là ai, nhưng tôi có thể nói cho cô nghe những điều tôi biết ở Chu gia, kể cả việc mà gia tộc cô muốn che dấu Tống tiên sinh này
Mặc Âu khẽ vỗ nhẹ vai của Tống Diệp nói.
Tống Diệp vốn đang cảm thấy khó chịu vì hành động thân mật của người phụ nữ bên cạnh, nhưng vừa nghe cô nhắc đến việc Chu gia có điều che dấu anh thì liền cứng người.
Không hiểu sao anh có một dự cảm không lành...
Khuôn mặt người phụ nữ kia có chút biến sắc nhưng nhanh chóng che dấu:
"Chu gia chúng tôi có thể che dấu Tống Diệp chuyện gì chứ? Đúng là một con đàn bà ngớ ngẩn chỉ biết sủa bậy
Mặc Âu không thừa lời đôi co với người hạ đẳng, nói luôn một mạch:
"Yo! Vậy sao? Tôi nghe nói Chu gia các người trong khi diệt tộc Tống gia, lại sơ suất để hai mẹ con nhà họ Tống sống sót trốn ra được.
Sau đó các người cho người đi tìm tung tích của hai người kia.
Thất vọng thay, Chu gia chỉ bắt được người mẹ.
Để diệt trừ hậu họa về sau, các người đã đe dọa với đứa con kia sẽ diết chết bà ta nếu không làm theo điều kiện yêu cầu.
Người con trai cũng vì để đoạt mẹ thì không còn cách nào khác phải ẩn nhẫn mà nghe lời.
Sau đó thì sao, người mẹ kia cũng đã tự vẫn ngay trong phòng giam để giảm gánh nặng cho con trai.
Nhưng Chu gia đến việc chôn cất tử tế cũng không có, tiếp tục diễn kịch giả vờ bà ấy còn sống để lợi dụng đứa con trai kia.
Như thế nào, lời tôi nói không sai chứ?
Tống Diệp nghe xong liền ngẩn người, như hồn và xác đã tách đôi.
Đại tiểu thư Chu gia mặt mũi trắng bệch, cả người đều toát ra mồ hôi hột vì sợ hãi chuyện kia bị lộ tẩy, liền lên giọng hét lớn: "Ai chứng minh những điều cô nói là đúng, ăn nói hàm hồ.
Các người lên đánh cô ta cho tôi, muốn làm gì cô ta thì tùy, tốt nhất là làm cho cô ta phải chịu nhục nhã.
Một con đàn bà bần hàn mà dám đứng đây nói chuyện, quán bar này chắc là cũng không muốn làm ăn nữa rồi
Khuôn mặt Tống Diệp đột nhiên nổi đầy gân xanh, vô cùng đáng sợ rút lấy dây roi bên hông ra quất mạnh