Cả bốn rời khỏi phòng hiệu trưởng và chỉ cần vừa mới bước ra thôi, thì Minh Duy và Thanh Mỹ đã thay đổi đi thái độ của mình vui vẻ trở lại còn điên khùng không thôi.
“Quả thật là ông anh của em mãi đỉnh” Minh Duy vui vẻ khoác vai của Thành Khôi đi về lớp.
.
“Đúng thế không có anh quyết đoán nói năng thì sắc lẹm như thế thì chắc tên điên nào đó bổ nhào đến đấm cho ông Đông lão gia mấy đấm rồi đó”Thanh Mỹ cũng tiếp lời tay thì nằm lấy cánh tay của cô còn mắt thì liếc xéo đến Minh Duy.
Minh Duy nghe được thì liếc cho Thanh Mỹ một cái cực xéo sắc, không biết rằng từ khi nào còn nhỏ này lại sân si đến như vậy, cả bốn người về lớp nhưng đi gần đến cửa thì anh mới nhớ ra một cái gì đó mới nói.
“À mấy đứa điện thoại cho bố mẹ nói một tiếng để cho bố mẹ khỏi lên đây nhé tránh cho mọi chuyện trở nên căng thẳng có gì thì cứ để cuối tuần rồi chúng ta mới lên nói chuyện có được không?” anh nhẹ nhàng nói với ba người bọn cô.
Nghe như thế thì cà Minh Duy và Thanh Mỹ điều nhanh chóng lấy điện thoại ra kể lại tình hình cho bố mẹ biết còn cô thì biết anh sẽ là người gọi cho bố mẹ cô.
“Nhóc con lúc nãy ăn nói cũng không bị rụt rè nhỉ?” anh vừa dựa vào tường vừa nói chuyện trêu cô.
Nghe anh nói thì Trà Mi cô mới nhớ đến đúng là lúc nãy cô nói chuyện rất là chắc nịch không có một miếng nào gọi là sợ sệt ai hết, có vẻ như đó là một con người nào đó vẫn luôn ở trong người cô vậy, nhưng cũng không mấy để ý đến.
“Gặp mấy chuyện này sau mà có thể nhẹ nhàng được chứ anh” cô nhẹ nhàng cười một cái nếu như nói cô với anh có thân không thì là không nhưng cũng có gì quen biết từ trước và không ngại gì nhiều.
Anh nhìn thấy nhóc con thì bất ngờ buồn cười, nếu như cô không ngại ngùng và nếu như anh và cô thân thiết hơn với nhau thì chắc có lẽ hai người sẽ biết được rõ tính cách của nhau hơn.
Thanh Mỹ và Minh Duy từ nãy đến tận bây giờ vẫn luôn để ý đến cả hai người, tự nhiên hai con người đó cảm thấy cô và anh có một cái gì đó gọi là gian tình với nhau.
“Được rồi vào lớp đi mấy đứa” anh chủ động kêu tụi nhỏ này đi vào chứ không ở đây mọi người lại chú ý đến.
Đến khi vào đến lớp thì cái lớp của bọn cô cũng bình thường như là không ai biết chuyện gì vừa mới xảy ra cả, về chỗ thì nhìn thấy Minh Luân đang ngồi ngay chỗ của cô nên bây giờ đành lên chỗ của cậu ấy ngồi mà thôi.
Vừa lên đến thì cô ngồi kế chỗ của Thanh Mỹ, vừa mới ngồi xuống thì Thanh Mỹ đã kéo cô xát lại để nói chuyện.
“Này mày với anh Thành Khôi quen biết nhau từ trước rồi à?” Thanh Mỹ mặc dù có kích động cũng không quá lớn tiếng bởi vì chính Thanh Mỹ cũng biết được rằng độ hot hòn họt của Thành Khôi thì chắc chắn một nghìn phần trăm là Trà Mi sẽ bị công kích không còn đường lui.
“À tao với anh ấy có quen biết anh ấy là hàng xóm đối diện với nhà tao và bố mẹ tao và bố mẹ anh ấy cũng rất thân thiết, vã lại anh ấy cũng là gia sư được bố tao nhờ kèm giúp” cô cũng chẳng thấy có gì cần phải giấu.
Nghe như thế thì Thanh Mỹ trố mắt ra nhìn đầy bất ngờ, cô nhìn cũng chỉ cười trừ nếu như người thì cảm thấy rất vui vẻ nhưng thật sự thì cô cảm thấy bình thường không phải là bình thường mà là chính cảm không tin được nghĩ sao khi