Thảo Ly chị ta còn muốn nói thêm gì đó nhưng chưa kịp nói đã bị Thảo Anh cùng voiws Thanh Mỹ đi đến đụng vào vai chị ta một cái rõ mạnh, chị ta xém tí nữa đã bị ngã sõng xuống đất.
“Qua đây sớm vậy bà?” Thảo Anh đến bên cô dựa vai đồ đó.
“Em qua đây để có máy lạnh ngồi để mát, ai ngờ cảm lạnh luôn” cô cười một cái nhưng ánh mắt rất nhiều ẩn ý.
“Chả cảm lạnh sao được ở đây giả nhân giả nghĩa nghe vừa bị buồn nôn ý, mày điện Thư Hà qua đây chơi đi tí nữa có cả Thanh Đăng qua đấy” Thanh Mỹ cầm điện thoại nhắn tin với ai đó vừa nói.
Trà Mi từ nãy đến tận bây giờ vẫn không thèm nhìn vào mắt của Thảo Ly chị ta tự cảm thấy mình bị thừa thải ở nơi này nên đành bước đi một cách thật nhanh chóng, chỉ có như thế sự bực mình của cô từ nãy đến bây giờ mới thôi ngừng lại mà cầm điện thoại lên gọi lại cho Thư Hà.
“Alo tao nghe nè mày?” Thư Hà đầu dây bên kia lên tiếng.
“Mày qua bên quán cà phê mình hay ngồi không Thanh Đăng yêu của mày chuẩn bị đến đó” cô vẫn muốn đứa bạn này qua thì phải nhắc đến anh crush của người bạn yêu của mình.
Thư Hà vừa nghe thì mắt sáng rỡ lên.
“Được rồi chị đến bên cưng đây vì mày nên tao mới đến đó” Thư Hà liền nhanh chóng trả lời.
“Mê trai thì nói đi bày đặt đến bên cưng, dúi trá!”.
“Đợi tí nó qua liền giờ á” cô vừa nói vừa bỏ điện thoại vào túi tote của mình.
“Trà Mi mày không điện anh người yêu mày qua đây chơi?” Thảo Anh ngồi chống tay lên hỏi cô.
Cô nhìn vào bài sinh học một tí rồi mới suy nghĩ một cái gì đó.
“Anh ấy nói với tao là bận nên không qua đây được” cô cũng nằm dài trên bàn nói.
“Quao người yêu của người ta hẹn hò với nhau quá đỉnh rồi, vừa học giỏi lại tài năng còn đẹp trai nhìn ngon nghe nhưng chẳng là của mình” Thanh Mỹ ngồi đau khổ nói.
Cô nghe thì buồn cười, cầm điện thoại lên một lần nữa để nhắn tin cho anh, anh không trả lời tin nhắn của cô mà chỉ thả lại một hình trái tim mà thôi, cô cũng không biết có nên kể cho anh nghe huyện gặp chị Thảo Ly hay không nữa.
-”Anh này này” cô vô thức gửi cho anh một tin nhắn như vậy.
“Hé lô mọi người đợi tới có lâu không?” Thư Hà vừa đến liền tươi cười.
“Có lâu gì đâu chỉ mới có dài cái cổ tới cao tốc thôi à” Thảo Anh chống tay lên nói.
Mọi người nghe thì cười thì thì một cái, Thư Hà vừa yên vị kế bên Thảo Anh thì đã nhìn giáo dát khắp nơi luôn rồi.
“Thanh Đăng với máy người nam đâu rồi sao chưa thấy đến nhỉ?”
Cô nghe thì liền bĩu môi một cái không.
“Muốn gặp Thanh Đăng thì nói một tiếng đi còn bày đặt hỏi mấy người nam ở đâu rồi làm giề”.
Thư Hà còn làm cái trò ngại ngùng đồ, vừa nhắc người thì người đã xuất hiện rồi, vừa đến Thanh Đăng còn không lên tiếng chào ai mà trực tiếp ngồi bên cạnh Thư hà khiến cho mọi người đầy bất ngờ luôn bạo thế không biết.
“Này này thằng quỷ kia mặt dù tao với mày bằng tuổi với nhau nhưng tính đúng cách hơn