Sau bao ngày khổ công rèn luyện, ta đã thành công thay đổi bản thân trở thành một phiên bản tinh linh hoàn toàn mới mẻ.
Trong lòng ta bây giờ đang hừng hực khí thế, sẵn sàng đánh bại các tinh linh khác, đường đường chính chính bước chân vào Thiên Phù trở thành tỳ nữ, sau đó đơn giản ta chỉ cần tìm một lang quân như ý rồi quyến rũ chàng ta nữa thôi, cuộc đời này của ta há chẳng phải sẽ một bước thành tiên hay sao, nghĩ đến đây thôi đã khiến ta vui sướng đến rung người rồi, ha ha ha.
Cuối cùng, ngày thi tuyển chọn tỳ nữ vào Thiên phù cũng chính thức được diễn ra.
Ta hăm hở lựa chọn cho mình bộ xiêm y lộng lẫy, trang điểm lồ ng lộn nhất có thể, ta soi mình trong gương tự cảm thấy dung mạo của mình thật sự xinh đẹp, chẳng thua kém bất kỳ mỹ tinh linh nào ở vùng núi Thiên Phù này cả.
Tuy bình thường ta trông lôi thôi lếch thếch, nhưng một khi đã tuốt lên chắc chắn sẽ quyến rũ được khối chàng như ý, ta tự khiến mình vui vẻ rồi tự cười một mình như một kẻ điên.
Trước khi đi ta ôm chầm lấy thân cây Mai Trắng mà thủ thỉ: “Nhất định ta sẽ lên Thiên Đình, nhất định sẽ tìm được cho mình một lang quân như ý”.
Bà ấy thấy ta chuẩn bị đi liền dùng sức già uốn hai cành mai to nhất mà ôm chầm lấy ta cổ vũ.
Thú thật ta có chút hồi hộp, bản thân ta từ lúc hình thành cho tới nay chưa từng thi thố với ai bao giờ, chỉ được cái đi làm phiền các tinh linh khác là giỏi mà thôi, lần này phải nghiêm túc ta có chút không quen.
Ta nhìn về phía những đám mây đủ hình thù đang bay lượn trên cao, tưởng tượng về một Thiên Đình nguy nga tráng lệ, nơi đó có sự xuất hiện của đấng lang quân như ý mà bấy lâu nay ta ao ước, bất giác trong lòng dâng lên sự quyết tâm tột cùng.
“Ta đi đây!” Nói xong ta cưỡi mây trắng bay thẳng tới Điện Sơn Thần nơi đang diễn ra buổi tuyển chọn tỳ nữ lần này;
Lúc ta đến các tinh linh khác đã bu kín quanh điện tràn ra đến tận cửa chính, khiến ta không cách nào nhìn vào được bên trong, đành bất lực mà khoanh tay đứng bên ngoài nghe truyền thánh ý của Ngọc Hoàng Đại Đế.
“Xem kìa, tiên quân, ngài ấy trông khôi ngô tuấn tú quá!”
“Đẹp trai thật đấy!”
“Ước gì ta quyến rũ được ngài ấy”
“Ta cũng vậy”
….
Ta dỏng tai nghe các tinh linh đứng phía trước không hề bàn đến thể lệ tuyển chọn lần này, mà chỉ toàn thấy khen tên tiểu thần quân kia đẹp trai, khôi ngô tuấn tú biết nhường nào, không biết mấy ả tinh linh này đi thi tuyển lên Thiên Phù hay đi thi chọn lang quân như ý đây nữa.
Ta bực bội, chỉ muốn chửi đổng lên cho thỏa lòng mình.
Lúc này ta cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, phải lên phía trước mới nghe được hắn ta đọc ý chỉ của Ngọc Hoàng.
Ta bèn không nghĩ ngợi được nhiều mà vận dụng nội công lao về phía trước, nhưng thế khó nào phía trước các tinh linh đứng đông như kiến tụ về tổ, ta không tài nào tìm được chỗ trống để hạ th@n, nội công thì có hạn, ta rớt một cú trời giáng xuống đất “Đoàng”.
Ngay lúc này, ta có thể cảm giác thân hình nặng trịch này của mình đã được hạ cánh