VỢ TÔI ĐÁNG YÊU NHẤT QUẢ ĐẤT - CHƯƠNG 53
Tác giả: Lục U U
Edit: Alex
_____________
Bôn ba suốt một đêm, Họa Đường ngồi bên mép giường nói chuyện với Chu Dư, nói một lúc đã bắt đầu lim dim, ghé vào bên tay Chu Dư ngủ gật.
Trời cuối xuân còn se lạnh. Chu Dư sợ Họa Đường ngủ sẽ bị cảm, bèn cố rướn người, định với lấy chiếc khăn dưới chân. Đáng tiếc dù cô có với cỡ nào cũng không lấy tới.
Đúng lúc này, điều dưỡng bước vào thay băng, thấy động tác nguy hiểm ấy thiếu chút nữa đã reo lên.
“Suỵt.” Chu Dư lập tức chặn lời, liếc nhìn Họa Đường đang ngủ say rồi im lặng làm khẩu hình: “Chị ấy đang ngủ.”
Cô nàng điều dưỡng lập tức hiểu ngay, vội thả khay dụng cụ trong tay. Đoán chắc là Chu Dư muốn đắp khăn cho Họa Đường, liền nhẹ tay nhẹ chân cầm lấy chiếc khăn, khoác lên vai Họa Đường.
“Cảm ơn.” Chu Dư vẫn không phát ra tiếng, chỉ cười cười cảm kích.
Trong suốt quá trình thay băng, động tác của cô nàng vẫn hết sức nhẹ nhàng, mãi đến khi rời đi, Họa Đường vẫn không bị đánh thức.
Phòng bệnh lại khôi phục sự im ắng. Chu Dư nghiêng đầu nhìn Họa Đường, lặng lẽ vươn ngón út khảy khảy lông mi rồi chạm vào hốc mắt thâm quầng của chị.
Không phải đã thức trắng đêm đó chứ?
Chu Dư đột nhiên cảm thấy vừa ngọt ngào vừa chua chát. Đau lòng nhiều, nhưng cũng vui vẻ vì Họa Đường đã không màng hết thảy mà lao đến đây.
Cùng lúc đó, cô nàng điều dưỡng thay băng trở về đang háo hức chia sẻ chuyện vừa rồi trong văn phòng.
“Mấy người biết không? Giường số một, diễn viên Chu Dư kia ấy. Hời ơi cô ấy thật quá dịu dàng quá lễ phép quá cưng vợ rồi!” Cô nàng điều dưỡng khoa trương nói, “Trong điện thoại cô ấy chỉ lưu đúng một số điện thoại của vợ, hơn nữa chị vợ kia vừa nhận được điện thoại, chưa đến ba tiếng sau đã chạy tới bệnh viện. Cũng quá ngọt đi!”
“Nghe nói hình như hai người họ là bạn cùng phòng mà.” Một điều dưỡng khác tỏ vẻ nghi hoặc, “Cậu không lầm đó chứ?”
“Lầm?” Cô nàng vội lắc đầu, “Không thể nào. Chẳng lẽ cậu lưu tên bạn cùng phòng trong điện thoại là Vợ, gãy chân còn lo lắng người nọ có đắp chăn không sao?”
Người kia trầm ngâm một lúc rồi lắc lắc đầu.
“Hai người họ chính là một đôi đó!”
Tin tai nạn giao thông lan truyền rất nhanh. Giữa trưa, khi Họa Đường tỉnh lại thì trên trang nhất các báo mạng đã ngập tràn tin Chu Dư gặp tai nạn.
Mới đầu, các fan còn ôm chút hy vọng mong manh, nhao nhao nhắn lại dưới Weibo Chu Dư, yêu cầu báo bình an. Sau này khi các tin tức tung ra ngày càng nhiều, Chu Dư vẫn không lên tiếng đáp lại. Không đè ép được dư luận nữa, công ty đành phải ra mặt xác nhận chuyện tai nạn giao thông là thật, Chu Dư và người đại diện cũng không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Công ty dùng từ quá mức mơ hồ. Super topic của Chu Dư đồng loạt than thở. Không biết tình huống thế nào, bọn họ chỉ có thể không ngừng cầu nguyện Chu Dư bình an khỏe mạnh.
“Có cần lên tiếng trên Weibo cái không?” Họa Đường quay đầu nhìn Chu Dư, “Ít nhất cũng nên để những người thích em được yên tâm.”
Ban đầu, Chu Dư không lên tiếng thật sự là vì cô lúc này cả người quấn đầy băng vải, trông quá thê thảm, sợ đăng hình sẽ khiến các fan càng lo lắng trong khi chỉ thông báo bằng chữ thôi lại không cách nào đạt được hiệu quả trấn an.
“Quay video đi.” Họa Đường nhìn ra sự băn khoăn của Chu Dư, “Các fan thấy em có thể nói chuyện, chắc chắn sẽ an tâm hơn một chút.”
Chu Dư ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu.
Lát sau, Weibo của Chu Dư cập nhật, chỉ có một đoạn video dài nửa phút, không lời đề. Trong video, Chu Dư trông tái nhợt nhưng vẻ mặt ôn hòa, vẫn luôn mỉm cười nói với máy quay:
“Chào mọi người, tôi là Chu Dư. Tối qua trên đường đến phim trường ở thành phố X thì gặp tai nạn giao thông ngoài ý muốn. Nguyên nhân tai nạn còn đang được điều tra. Giờ tôi đã hoàn toàn tỉnh táo, song trên người vẫn còn một số vết thương nhẹ. Hy vọng có thể nhanh chóng hồi phục, cũng rất chờ mong được gặp lại mọi người lần nữa.”
Giọng điệu khi nói của Chu Dư rất thành khẩn, không phải kiểu đọc theo kịch bản khô khan, trán lại còn băng bó, khiến các fan cảm động đến mức cầu phúc trực tiếp chuyển thành kêu khóc.
Chu Dư đăng Weibo xong lại lướt đọc bình thuận theo thói quen. Nhìn đến khu bình luận ngập tràn mặt khóc thì buồn cười lắc