Lục Tư Phàm nghe Dương Tử Dương nói thế thì khó hiểu hỏi lại
“Là sao? Tôi đâu phải bác sĩ mà biết chứ?”
Dương Tử Dương cảm thấy nực cười, anh không biết nên nói người bạn trước mặt mình là ngu hay khờ nữa
“Nè cậu cười vậy là sao hả? Nói tóm lại tôi bị bệnh gì?”
“Cậu bệnh tương tư người ta rồi”
“Cái gì? Tương tư? Với ai được chứ?”
“Còn ai ngoài vợ cậu hả?”
“Thôi nào đừng đùa”
“Không lẽ cậu lại tương tư Niệm Chân à?”
“Khùng hả? Tại sao tôi lại tương tư cậu ta?”
“Vậy tại sao cậu lại không thể tương tư vợ mình hả?”
“Thì tôi!.
”
“Nếu cậu không tin cậu có thể làm cách này để kiểm tra xem tôi nói có đúng không”
! ! ! ! ! ! !.
Mấy ngày sau, Lục Tư Phàm làm theo lời của Dương Tử Dương nói, anh soạn đồ chuẩn bị đi công tác xa
“Được rồi tôi đi đây, cô ở nhà cẩn thận”
“Anh lo cho tôi à?”
“Tất nhiên là không,! tôi chỉ đang lo cho mấy bức tranh cổ của tôi thôi”
“Anh yên tâm mà đi đi, không có anh thì tôi ném bọn chúng đi đâu được”
“Cô!.
”
Niệm Chân thấy 2 người cứ đôi co mãi thì chen vào nói
“Thôi đi 2 ông bà, nói hoài, đi thôi trễ giờ bây giờ”
“Vậy thôi đi”
“Uh anh đi đi”
Lục Tư Phàm nhìn Hà Bội Sam, anh giống như đang chờ đợi 1 câu tạm biệt hay 1 cái nắm tay thân mật từ cô
Nhưng Hà Bội Sam vẫn không hay biết điều đó, cô vẫn thản nhiên nhìn anh
“Cô không thấy mình thiếu thiếu cái gì à?”
Hà Bội Sam sựt nhớ ra, cô hốt hoảng nói
“Đúng rồi tôi quên mất! ”
“Không sao giờ cô nói vẫn còn kiệp mà”
“Tôi đang nấu cháu trong nhà, thôi anh đi đi, tôi đi tắt bếp đây”
Nhìn thấy cô chạy đi như vậy khiến cho Lục Tư Phàm có chút giận dữ, anh trố mắt nhìn cô như không tin chuyện này lại xẩy ra với 1 con người vừa đẹp trai vừa có tiền như anh
{Chắc chắn là tên Tử Dương lừa bịp mình rồi, làm sao mình có thể thích cô ta chứ}
! !.
Hà Bội Sam vẫn tiếp tục công việc của mình, cô vui vẻ đi đến bệnh viện như mọi ngày
Trương Chí Thần thấy cô thì vui vẻ đến thông báo cho cô 1 chuyện quan trọng
“À Sam Sam em đến đúng lúc quá, có chuyện này anh muốn thông báo với em nè”
“Chuyện gì anh nói đi”
“Chuyện là bên bệnh viện chúng ta muốn cứ 1 đội ngũ y