Về đến nhà Hà Bội Sam ngâm mình trong bồn tắm, nhớ đến khoảng thời gian tươi đẹp của mình và Việt Bân
Hồi đó 2 người thường cùng nhau đến quán mì, anh cùng thường gắp thịt cho cô, nhớ những lúc đội mưa đi về, dù cả 2 ướt nhèm nhưng vẫn rất hạnh phúc mà mỉm cười
Nhưng rồi hình ảnh đó biến mất, Việt Bân không còn là chàng trai ấm áp ngày nào, anh và Hà Lộ Khiết sắp kết hôn, đoạn tình cảm ấy cô nên xoá hết tất cả, cô thở dài 1 cái rồi nhanh chống rời khỏi bồn, mặt quần áo chỉnh tề, cô rời khỏi phòng
Lục Tư Phàm nhìn thấy vậy thì ngạc nhiên hỏi cô
“Khuya rồi cô còn muốn đi đâu hả?”
Hà Bội Sam vui vẻ đáp
“Tôi cần phải giải quyết dứt điểm mọi chuyện”
Lục Tư Phàm nghe cô nói như vậy anh lại có dự cảm không lành, anh sợ cô sẽ nghĩ quẩn như lần trước, nhân lúc cô rời khỏi nhà thì cho xe chạy theo sau
Hà Bội Sam đến nhà của Việt Bân, cô không chần chừ mà rất dứt khoát bấm chuông, Hà Lộ Khiết nghe thấy có người bấm chuông thì ngó ra xem thử, nhìn thấy Hà Bội Sam cô liền nói với Việt Bân
“Là chị ta đấy, chị ta đến đây làm gì chứ?”
“Em cứ mở cửa xem cô ấy muốn gì”
Cánh cửa mở ra, Hà Lộ Khiết khó chịu nói
“Chị đến đây làm gì chứ?”
Hà Bội Sam thấy Hà Lộ Khiết cô có chút bất ngờ nhưng rồi vẫn niềm nở nói
“Em ở đây thì tốt quá chị có chuyện muốn nói với 2 đứa”
Hà Lộ Khiết hoài nghi nói
“Chuyện gì chứ?”
“Em cũng biết chuyện của chị với Việt Bân trước kia rồi nên chị sẽ không nhắc lại, chị muốn nói là chúng ta hãy để quá khứ ngủ yên, xem như đó là hồi ức đẹp mà tiếp tục sống vì tương lai, dù sao 2 đứa cũng sắp kết hôn, chị thật sự không biết nói gì hơn ngoài trừ 2 tiếng chúc mừng, chúc 2 đứa hạnh phúc, sống bên nhau đến già”
“Chị! chị thật sự chúc phúc cho tôi với anh ấy sao?”
“Tất nhiên, tuy là trước đây chị với em không được hoà thuận nhưng mà! chúng ta cùng là con của cha mà, là chị em ruột sao có thể để tâm mấy chuyện này chứ? Sau này nếu có gì cần giúp đỡ 2 đứa cứ đến tìm chị, chị chắc chắn sẽ cố hết sức”
Hà Lộ Khiết nhìn Hà Bội Sam, cô biết rõ chị mình là 1 người lương thiện nhưng thật tâm cô không bao giờ nghĩ chị mình lại có thể lương thiện đến mức đó, cảm thấy bản thân lại có lỗi với chị mình
“Thôi trễ rồi 2 đứa nghỉ ngơi đi, chị về trước nha”
Hà Bội Sam