Hôm sau tại bệnh viện, khi nhìn thấy Lục Tư Phàm và Niệm Chân đến, cô ta đã tỏ thái độ không vui đối với Niệm Chân
“Công nhận anh dễ dàng tha thứ thật đấy, cùng bạn thân dẫn người yêu cũ khám thai? Anh thật sự ổn sao?”
Niệm Chân lạnh nhạt nói
“Đúng vậy, tôi rất ổn nên tôi mới quyết định đi cùng bạn tôi, tôi không thể để cho loại người như cô lại gần bạn tôi 1 lần nào nữa đâu”
“Tình bạn của 2 người đúng là cao cả”
“Tất nhiên, cô làm sao có được tình bạn như tôi, bởi lẻ 1 kẻ tham lam, vô sỉ, mất nhân cách như cô hoàn toàn không xứng đáng có được hạnh phúc”
“Anh…”
Lục Tư Phàm ngắt lời
“Đủ rồi, chúng ta vào trong làm xét nghiệm trước đi đã”
…………………….
Ở Quán Cafe, Hà Bội Sam có hẹn với mẹ chồng tại đấy để tâm sự
“Sao mẹ lại gọi con ra đây, chúng ta có thể ở nhà nói chuyện mà”
“Con thiệt là, người mang thai nên đi nhiều 1 chút, đừng cứ núp ở nhà mãi, sau này sinh con sẽ khó lắm”
“Con cũng nghe nói như vậy, nhưng khổ nổi anh ấy không cho con đi đâu cả, đi đâu cũng phải có tài xế để chở, thật sự con cảm thấy không thổi mái chút nào”
“Cái này thì mẹ lại đồng tình với nó nha, con cũng sắp sinh rồi, tuyệt đối không được lái xe đâu, nguy hiểm lắm”
“Con biết mà mẹ”
“Nè hôm nay mẹ hẹn con ra đây là để tặng con 1 thứ nè”
“Con có quà sao?”
Bà Lục lấy trong túi ra 1 cái túi rút nhỏ màu đỏ, bà nắm lấy tay cô, bỏ nó vào lòng bàn tay cô
“Đây là bùa may mắn đấy nha, mang nó bên người chắc chắn con sẽ được bình an”
“Bùa may mắn? Mẹ mà cũng tin mấy chuyện như này sao?”
“Người ta nói có thờ có thiêng, có kiêng có lành, con đó không được chủ quan dù là chuyện nhỏ nhất, dù sao mang nó bên người cũng yên tâm hơn chứ”
“Dạ con biết rồi, con