Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 102: Đôi tình nhân thực thụ.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Đối với những người đã sống quen trong các thành phố lớn mà nói, Hoan hỉ cốc có một chút hương vị tự nhiên, kể cả đâu đâu cũng phát hiện ra những dấu vết nhân tạo, nhưng vẫn có được một thứ phong vị khác, đủ kiểu đáng yêu, nào là các tạo hình điêu khắc hoạt họa tinh tế nhí nhảnh được vẽ đủ trên tường, thùng rác, ghế đâu đâu cũng có thể nhìn thấy được.
An Nam Tú thì lúc nào cũng cái kiểu chẳng hứng thú với cái gì, bàn tay nhỏ nhắn của cô được nắm chặt bởi bàn tay to bản của Lý Lộ Từ, lại không hề cảm thấy bực mình mỗi khi Lý Lộ Từ dừng lại ngắm ngắm nghía nghía, bộ dạng ra vẻ thích thú.
Lý Lộ Từ đương nhiên không biết An Nam Tú chỉ cảm thấy hắn không đáng ghét như trước nữa, nên không muốn tranh luận với hắn làm gì, cô chỉ cảm thấy rất kỳ cục, và rất không tự nhiên.
Dường như cô đã quen kiểu tranh luận nảy lửa ấy rồi, một khi không nói ra những lời khiến người khác phải kinh ngạc để đả kích lối tư duy và đầu óc của một người bình thường như hắn thì liền cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu.
- Không muốn chơi nữa phải không? Vậy chúng ta về nhé?
Lý Lộ Từ hỏi.
An Nam Tú lắc lắc đầu, chắc Lý Lộ Từ cũng ít khi đến chỗ này, sao đã về ngay được, ba trăm hai mươi que kem đấy chứ ít à, tuy đối với công chúa điện hạ nó chả là cái gì, nhưng Lý Lộ Từ thì ruột đau như cắt đấy.
Thế là Lý Lộ Từ cũng chẳng hỏi ý kiến cô nữa, chỗ nào được chơi đều đưa cô đến vòng một lượt.
Cả buổi chiều đã trôi đi, đang định ra về thì hoạt động đặc biệt buổi tối của các đôi tình nhân lại bắt đầu.
- Có đủ loại giải thưởng đấy, chúng ta nên mang một ít về không nhỉ?
Hai mắt Lý Lộ Từ sáng ra, đối với những thứ vừa không phải bỏ tiền, lại vừa thông qua sự nỗ lực của bản thân mà đạt được, thì hắn cực kỳ hứng thú, nhớ hồi đầu hễ cứ gặp phải trò gì miễn phí là hắn tham gia liền, đã vậy lần nào cũng thắng, nếu đạt được món đồ chơi gì, thì nhất định phải cố gắng lấy bằng được, sau đó thì có thể coi như quà tặng em gái rồi.
- Uhm, muốn lấy vé tình nhân, còn phải dán nhãn, lại còn phải đăng ký.
An Nam Tú có vẻ như không thích thú lắm:
- Phiền lắm đấy.
- Các phần thưởng ở mọi vòng… đầu tiên là một đôi gối ôm tình nhân Glassgow, giá 520 tệ, thứ hai là áo đôi tình nhân hiệu Kappa, trị giá 1310 tệ, trên Taobao chỉ có tối đa 6,700 đôi, thứ ba là cặp nhẫn tình nhân Deeya, trị giá 9999 tệ!
Oa, Lý Lộ Từ sung sướng nhìn, những phần thưởng này rất thực tế mà, nếu là gối ôm, bất kể là An Nam Tú hay Lý Tử đều rất thích ôm gối ngồi trên sofa, còn áo đôi Kappa thì lại càng thực tế, nhất là cặp nhẫn tình nhân, cái này mà đem đi bán chắc phải được tầm 4 đén 5000 tệ, nhưng An Nam Tú thể nào cũng không chịu, thứ này có chút nhạy cảm.
- Anh rất muốn có những thứ này à?
An Nam Tú nhìn nhìn, đôi gối ôm có vẻ rất đẹp, còn áo đôi thì không quan tâm, về phần nhẫn đôi gì gì đó, nhẫn đôi tình nhân là cái quái gì chứ? An Nam Tú cúi đầu nhìn tay mình và tay Lý Lộ Từ, nếu hai người cùng đeo nhẫn… chắc chắn sẽ xấu chết cho mà xem.
An Nam Tú mặt ửng lên ngẫm nghĩ.
- Đương nhiên là muốn rồi, trông có vẻ như đang vận động thi thố gì đó, dựa vào sự kết hợp ăn ý và thực lực của hai chúng ta, chẳng nhẽ lại không lấy hết được mấy phần thưởng này sao?
Lý Lộ Từ nghĩ đã đến Hoan nhạc cốc rồi mà còn chơi không đã, thì tốt nhất là phải kiếm lại bằng được số tiền mua vé vào cổng.
- Chúng ta mà kết hợp ăn ý à?
An Nam Tú ngẩng đầu nhìn Lý Lộ Từ, trên xe bảo hắn làm thú cưng nghe lời của mình hắn còn chẳng chịu nữa là.
- Tham gia chứ, Tú công chúa?
Lý Lộ Từ cười nịnh nọt.
- Uhm!
An Nam Tú miễn cưỡng gật đầu, nhất định phải lấy được đôi gối ôm!
Thế là Lý Lộ Từ cầm chiếc nhãn dán lên trước ngực cô, lần này An Nam Tú lại không nói bản thân giống như con nô lệ đang chờ bị bán ra nữa.
Rồi hai người liền đi đăng ký, có điều nhân viên cũng không từ chối, dù gì đã mua được vé tình nhân vào đây, còn dán cả nhãn, phù hợp quy tắc đăng ký là được.
- Là em gái hả?
Cậu nhân viên không kìm được liền hỏi một câu.
- Ngươi mới là…
Lý Lộ Từ lôi An Nam Tú đi, chẳng để cô nói hết, dù sao cũng chột dạ mà, mình với An Nam Tú nào giống tình nhân chứ? Nếu bị người ta cho là tình nhân thật, thế chẳng phải ý nói trong mắt người khác mình rất hợp với kẻ có những đặc tính biến thái sao?
- Chẳng nhẽ chúng ta lại không giống tình nhân chút nào?
An Nam Tú tức điên lên, lũ dân bản xứ ngu dốt này!
- Đương nhiên là không giống, tôi thì quá cao, còn cô thì quá nhỏ, bình thường những cặp tình nhân trong mắt người ta đều rất thắm thiết, cô nghĩ xem, nếu chúng ta có hôn nhau cô có đứng bằng mũi ngón chân cũng chẳng đến, còn phải nhảy lên để mà hôn ấy chứ haha…
Lý Lộ Từ vừa nghĩ đã thấy buồn cười.
An Nam Tú kiễng mũi chân lên kéo thật mạnh vành tai Lý Lộ Từ xuống, mặt ửng đỏ, tức giận nói:
- Chẳng nhẽ anh không biết đường cúi đầu xuống à!
- Thế thì cũng mất tự nhiên lắm, trừ khi ôm bổng cô lên thì còn tạm được, nghĩ kỹ…
Vẻ tươi cười của Lý Lộ Từ dần dần trở lên cứng ngắc, bởi vì hắn nhớ lại, mỗi lần bản thân ôm An Nam Tú đang ngủ say tròng lòng, nhìn gương mặt xinh đẹp, nét tinh xảo, nhiều lúc thực sự cảm thấy cô có nét đẹp hút hồn, làm lòng người mụ mị.
Ngay sau đó hắn liền ho khan hai tiếng:
- Tóm lại, người bình thường sẽ không nghĩ chúng ta giống một đôi tình nhân, có điều, đây chỉ là một trò chơi, ai quan tâm chúng ta rốt cuộc là thật hay giả chứ.
- Nếu là giả thì tôi không chơi!
An Nam Tú còn lâu mới chịu chỉ vì một thứ phần thưởng cỏn con mà làm ra những việc tổn hại đến sự kiêu ngạo và tôn quý của một nàng công chúa như cô.
- Được thôi, vậy chúng ta bây giờ chính thức là người yêu, sau khi ra ngoài thì chia tay sau.
Đối mặt với An Nam Tú, mặc dù những việc mà cô so đo đều là những điều rất vớ vẩn, nhưng hắn cũng chỉ có thể thỏa hiệp.
An Nam Tú gật gật đầu, lưỡng lự một chút, rồi lại bổ xung:
- Anh đã nói rồi, tình nhân là cùng thích nhau, nhưng tôi lại chẳng thích anh, có điều, sở dĩ chúng ta là tình nhân là vì anh thỉnh cầu, nên tôi mới miễn cưỡng đồng ý.
- Được, tôi thích cô, tôi thích đến nỗi muốn chết cả ra, cho nên mới hoàn toàn không bận tâm đến việc cô có thích tôi hay không, đã trực tiếp trở thành tình nhân rồi, cái này gọi