Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 107: Bạn gái.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Bước chân của An Tri Thủy hơi nhanh, cũng rất dài, tuy gia tăng tốc độ, nhưng không rõ bản thân mình thật sự là muốn chạy, hay là muốn đợi Lý Lộ Từ, rốt cục không đi được bao xa, liền bị Lý Lộ Từ đuổi kịp.
- Bọn họ còn đang cười nhạo ở sau lưng mình!
An Tri Thủy mơ hồ nghe được những câu như trọng sắc khinh bạn gì đó, cả mặt đỏ bừng, bản thân mình cũng là bạn của hắn, sao hắn đi cùng mình lại là trọng sắc khinh bạn chứ?
- Trọng sắc khinh bạn là đang cười mình, không phải cậu.
Lý Lộ Từ cười nói.
- Sắc ở chỗ nào?
An Tri thủy giả vờ nhìn đông ngó tây, sau đó gật đầu, cằm đặt trên ngực mình:
- Bạn ơi ở đây.
- Lớp trưởng càng lúc càng dễ thương.
Lý Lộ Từ thấy cô không ngờ còn biết làm trò, hiển nhiên là do mình đuổi theo qua đây, một chút buồn bực ban nãy đã tiêu biến đi chẳng còn tâm hơi.
- Cậu không lo lắng chút nào sao?
An Tri Thủy nghiêm chỉnh nói.
- Đó là Quốc An đấy, cha mình và bạn của ông ấy nghe thấy tên gọi của loại người này đều chỉ muốn lánh đi thật xa thôi.
- Thì cũng chỉ là loại cảnh sát thần bí hơn cảnh sát bình thường một chút thôi, mình lại không làm gì xấu, có gì phải lo lắng chứ.
Lý Lộ Từ tỏ ra mình thật trong sạch, ngay cả tội bao che cũng chẳng dính líu tới, hắn cũng chẳng phải nhân vật to tát gì, nếu Quốc An đến đối phó với hắn, thế thì cũng chẳng hề gì.
- Nhưng loại người này một khi đã dính vào, thì sẽ phiền phức, cha mình nói rằng, bất luận cậu có phạm tội hay không bọn họ vốn không cần quan tâm, chỉ cần bọn họ cảm thấy cậu sử dụng được, họ sẽ không ngừng tìm đến tận nhà, bằng không thì sẽ chụp cái mũ lớn đại loại như lợi ích quốc gia gì đó cho cậu.
An Tri Thủy nói một cách rất tức giận, rõ ràng chẳng có chút thiện cảm nào với Quốc An.
- Mình tưởng những chuyện trong nhà, cha cậu sẽ không nói với cậu tẹo nào.
Quả nhiên là tầng lớp khác biệt, An Tri Thủy chỉ nghe bên lề thì đã có thể phát biểu ý kiến đối với Quốc An, Lý Lộ Từ thì chỉ biết có sự tồn tại của bộ phận này mà thôi.
- Nghe lén thôi à…
An Tri Thủy ngượng ngùng, hình ảnh cô gái ngoan ngoãn đã bị tổn hại rồi.
- Cha cậu đối xử với cậu khá là tốt.
Lý Lộ Từ chỉ thuận miệng nói, cảm giác người cha An Đông Dương này cũng không xứng đáng lắm, nhưng so với người bố chỉ liên lạc qua hộp thư điện tử của mình kia mà nói, đương nhiên là tốt hơn nhiều rồi.
An Tri Thủy bĩu môi.
- Cũng tàm tạm thôi, dì Đường hay nói giúp ông ta, tìm đủ lý do, nhưng ông ấy chẳng đi dự cuộc họp phụ huynh lần nào, bởi vì ông ấy cho rằng phụ huynh của những bạn học khác không xứng ngồi chung với ông, sợ người khác nhận ra ông, tìm cơ hội tiếp cận ông, ông nói không hứng thú với những nhân vật cỏn con a dua xu nịnh.
- Ông ấy là người như vậy sao? Xem ra ông ấy bắt tay với mình là đã rất nể mặt mình rồi.
-
Lý Lộ Từ có chút ngạc nhiên.
- Người lớn đều giả tạo như thế, cậu xem ông ấy có thể nói những lời này, nhưng trên thực tế ông ấy đều cười ha hả với người lạ, chẳng có cái giá gì cả, ai biết được trong lòng ông ấy nghĩ gì?
An Tri Thủy hứ một tiếng, có chút khinh bỉ.
- Chuyện này cũng rất bình thường, cha cậu là người thành công, tâm cao khí ngạo cũng là điều chắc chắn, trong cái xã hội này lại có rất nhiều người vì tiền bạc mà không có liêm sỉ, chẳng màng tự tôn, cha cậu và bọn họ chẳng có quan hệ gì, nhưng một khi bọn họ biết được thân phận của cha cậu, nói không chừng sẽ bám riết lấy không thôi, để bớt chút phiền phức…nhưng mình cũng không khẳng định là ông ấy như vậy là đúng hay là sai, chỉ cần mai này mình có con gái, bất kể thân phận mình cao hay thấp, mình cũng sẽ đi.
An Tri Thủy còn khá là ngây thơ, Lý Lộ Từ hiểu biết nhiều hơn cô, thân phận của An Đông Dương như vậy, chắc chắn là phải khác biệt so với người bình thường, hắn có thể hiểu được, nhưng cũng chẳng thích nhân vật An Đông Dương này. Bản thân hắn cũng có thể nuôi sống mình, nếu An Đông Dương khinh thường không kết giao với nhân vật thấp kém, hắn cũng như vậy, chẳng thèm để tâm đến loại người như An Đông Dương, nhiều năm sau khi An Đông Dương ngã bệnh nằm trên giường, mắt thaoao láo chờ chết, bản thân mình chạy đến bên cạnh giường ngủ của ông ta, chẳng phải sẽ dọa chết ông ta hay sao?
Nhưng An Đông Dương là cha của An Tri Thủy mà, thật là đau đầu, bản thân mình cứ coi như suốt kiếp này chỉ làm bạn với An Tri Thủy, không có mối quan hệ nào khác, cũng không thể bất hòa với An Đông Dương được.
- Cậu mới lớn ấy!
An Tri Thủy tưởng tượng Lý Lộ Từ đã trở thành người trung niên đáng tuổi cha mình, còn dắt theo con gái, liền cảm thấy thú vị.
- Sớm muộn cũng có con, chẳng lẽ sau này cậu không lập gia đình à?
Lý Lộ Do hỏi ngược lại.
Đây là vấn đề nhạy cảm, hai ngón tay trỏ của An Tri Thủy nhẹ nhàng chấm vào nhau, vẻ mặt ửng hồng nói:
- Mình cũng không lấy chồng, đương nhiên cũng sẽ không sinh con.
- Cậu bao lớn rồi, còn trẻ con như vậy.
Lý Lộ Từ cười.
- Cậu nói mình trẻ con!
An Tri Thủy tức giận trừng mắt nhìn hắn.
- Là ai suốt ngày làm loạn cả lên, kỳ trước vừa vào đồn công an, hôm nay lại bị Quốc An tìm đến cửa.
- Được rồi, mình trẻ con… cậu cứ thuần thục như vậy mà sống độc thân đi, đợi khi con mình lớn khôn cho cậu làm mẹ nuôi nha.
Lý Lộ Từ thuận miệng đùa vui.
- Khó nghe chết được, đều gọi là chị thôi.
An Tri Thủy nhíu mày, mẹ nuôi cái cách xưng hô này thật khó nghe, đa phần những mẹ nuôi trên truyền hình đều là người xấu.
Lý Lộ Từ cười phá lên.
An Tri Thủy chợt phản ứng lại, con của Lý Lộ Từ sao có thể gọi mình là chị chứ, hai má đỏ bừng.
- Mình chỉ nói sai thôi mà, cười gì mà cười, gã đáng ghét này, giờ đã nghĩ đến chuyện có con rồi, trong khi bạn gái còn chưa có!
- Ai nói mình không có?
Lý Lộ Từ trở nên nghiêm chỉnh.
- Ai….
An Tri Thủy đột nhiên ngẩng đầu lên, trong phút chốc dường như đóng băng một chút, Lý Lộ Từ có bạn gái rồi ư?
- Cậu đó!
Lý Lộ Từ nghiêm túc nhìn cô.
- Mình… mình….
An Tri Thủy lắp ba lắp bắp, không dám nhìn Lý Lộ Từ, hết nhìn đông lại ngó tây xem có ai chú ý đến mình và Lý Lộ Từ hay không, khẩn trương đến nỗi xiết chặt hai nắm tay, đứng thẩn thờ ra đó không biết làm sao, trái tim dường như nhảy ra khỏi lòng ngực.
Không ngờ cô không thể phủ nhận ngay tức thì, rõ ràng là không phải mà, rõ