Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 117: Truyền kỳ Bạch nương tử.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Kiều Niệm Nô, cái tên này nghe ra giống tên một người đẹp trong cổ điển xưa, tràn đầy mùi vị của sách, là một cái tên dịu hiền, mang theo khí chất gọn gàng của người đẹp, rụt rè và yếu mềm như cành liễu.
Nhưng….
Lý Lộ Do cảm thấy cô gái trước mặt mình với cái tên không một chút hợp lý, tên của cô ta nên là Elizabeth?, Margaret máu lạnh? Mã Duy máu tanh? Ám dạ thủ vệ thậm chí Herd Varna Francis, những cái tên lộn xộn.
Tuy nhiên cô ta có tên là gì,Lý Lộ Từ đều không để ý, đối với người này, hắn cảm thấy Lý Bán Trang, An Tri Thủy, An Nam Tú ba cái tên này đã là cái tên êm tai nhất trên thế giới rồi, cái tên khác chỉ là dấu hiệu, không có ý nghĩa đặc biệt nào, không có kiểu cứ nghĩ đến lại có cảm giác hạnh phúc được.
-Tôi muốn biết, cô có đưa tôi đến cục công an không, chuyện này cũng xem như một án lớn chết người đấy.
Lý Lộ Từ muốn xác nhận một chút, mặc dù trực giác cho thấy cô ta sẽ không làm như vậy.
Cô ta lắc đầu.
- Hai người đấy….có thể giúp tôi xử lý tốt không?
Lý Lộ Từ vẫn còn khách khí, dù sao cũng là mời người giúp đỡ.
- Có thể.
Cô ta nhìn vào bóng cây lay động, chi phủ hai cỗ thi thể:
- Tôi có thể cam đoan, cậu có thể tiếp tục sống cuộc sống của những ngày bình dị, việc phiền phức như thế này, tôi có thể giải quyết ổn thỏa cho cậu.
- Thật không?
Lý Lộ Do vui mừng không thể tin được vào điều đó.
- Đương nhiên là thật.
Cô ta gật đầu nói.
- Nhưng mà, cậu phải đáp ứng tôi hai yêu cầu.
Lý Lộ Do phân vân, cộng với sự tính toán trong tâm, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của cô ta, có ai biết trong lòng cô ta nghĩ gi?
- Đừng lo lắng, sự việc rất đơn giản. Thứ nhất, thân phận ở Trung Hải của tôi sẽ dần dần công khai, có lúc tôi sẽ cần cậu đứng ra gánh vác giúp tôi những phiền phức, ví dụ những loại như người theo đuổi, sẽ rất phiền.
Cô nhíu mày, dường như bị những chuyện nhỏ này mà phiền lòng.
Lý Lộ Từ nhịn không nổi cười lên, cái bệnh thần kinh gì, quỷ xui xẻo, thoái hóa bi, mù mắt rồi mới đi theo đuổi cô ấy.
Cô ta nở nụ cười đầy yêu mị, trừng mắt nhìnLý Lộ Từ:
-
- Không phải tùy tiện cầm súng chĩa vào đầu kẻ đó cảnh cáo cách xa tôi ra chút, như vậy thì thân phận nghiên cứu viên của tôi sẽ không còn ý nghĩa gì.
Xem raLý Lộ Từ một mình tùy tiện rồi, nhưng mà vốn dĩ hắn là một người bình thường, thật không cảm thấy lòng tự tôn của bản thân bị tổn thương, hắn mong cô ta cút ngay cho hắn, hai người vĩnh viễn không có một chút liên quan nào cả.
Đáng tiếc là không có khả năng rồi, đối với yêu cầu của cô ta, so sánh với cuộc sống hạnh phúc qua ngày của mình,Lý Lộ Từ vẫn phải đồng ý vụ giao dịch này.
- Thứ hai thì sao?
Lý Lộ Từ vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng.
- Nếu tương lai có vé tàu đi xa thì cho tôi một vé. Tôi muốn có một cơ hội cùng cậu rời khỏi.
Cô ấy nhìn trên không trung. –
- Cậu không cảm thấy bầu trời này rất khó nhìn sao, ánh trăng như vậy không phải có nhiều tử khí quá sao?
Lý Lộ Do lắc đầu, không hiểu gì cả, bất kể một chỗ nào trên bầu trời cũng như nhau thôi, chẳng lẽ cô ta là phần tử của chủ nghĩa bảo vệ môi trường? Vô cùng thích trời xanh mây trắng, không thích bầu trời đầy mây của Trung Hải?
- Nghĩa là sao?
Lý Lộ Từ phải làm sáng tỏ mới được.
- Như vậy đi, một câu của cậu mà thôi.
Cô ta chỉ vào những thi thể kia.
- So sánh những phiền phức này của cậu, tôi đưa ra yêu cầu cũng không làm hỏng những điều kiện mà cậu muốn đưa ra trước đó, có khó khăn thì cũng không phải là quá đáng quá chứ?
Lý Lộ Từ nghĩ cũng đúng, vì cuộc sống ổn định, những yêu cầu có khó khăn như thế nào, kì thực hắn cũng sẽ đồng ý, hắn sớm đã không còn sự nhiệt huyết kích động, không an phận của người trẻ tuổi, nhưng thật ra càng giống những người có gia đình, có con để chăm sóc, tâm tình là của một người bước vào tuổi trung niên rồi.
- Cậu vùi lấp dấu vết máu. Tôi lái xe qua đây.
Cô ta nói xong, rời khỏi cái sân này.
Lý Lộ do lấy chiếc xẻng lấp đầy đất trong sân, một lúc sau, cô gái đã lái xe Buick đến, đặt thi thể lên cuối cùng của xe,Lý Lộ Từ cũng ngồi trên ghế phụ của xe, cô ta cứ đặt thi thể trên xe như vậy công khai tiến vào thành phố.
Cho dù có chạm tới xe tuần tra và xe của cảnh sát,Lý Lộ Từ cũng không cảm thấy kinh hãi, bởi vì hắn ta biết bên cạnh hắn là một cô gái có một năng lực kinh người.
Cô ta đểLý Lộ Từ xuống tại cổng tiểu khu, trực tiếp rời đi.
Lâm La Yến và Hàn Nhất Hạ đã ăn đêm xong, ân ái ôm nhau trở về, nhìn thấyLý Lộ Từ, đứng ở đây không động đậy.
- Tôi nói rồi, thì ra là đáp lên các bà chị, cái xe này cũng bình thường,Lý Lộ Từ, nhìn không ra cậu thế mà chỉ có chút ánh mắt như vậy.
Lâm La Yến ngữ khí chua ngoa nói.
Hàn Nhất Hạ cũng nhìn thẳng, cửa sổ điều khiển thủy tinh vẫn chưa đóng, từ góc nhìn của hắn cô gái đó thế nào đều rõ cả, đặc biệt là trong xe còn có ngọn đèn vàng phụ trợ phát sáng, phần ngực nở nang đến mức khoa trương, một đòn hạ gục Lâm La Yến với bộ ngực nhìn qua thì có vẻ đầy đặn, nhưng cảm xúc thật chỉ còn như túi nước.
Nhưng nhìn người phụ nữ kia ngũ quan ngạo mạn và lạnh lùng, xem ra cũng không vừa chút nào. Hàn Nhất Hạ cảm thấy chỉ có Lý Lộ Từ hẳn có thể so với voi mới có thể làm được, gã không dám hy vọng xa.
- Đúng vậy, mắt của tôi so với anh Hàn cao hơn một chút.
Lý Lộ Từ không muốn nói lý với cô ta, tùy tiện nói một lời rồi đi.
Nghĩa là sao? Lâm La Yến bất động, quay đầu nhìn Hàn Nhất Hạ, thế mới cảm thấy những lời củaLý Lộ Từ khắc nghiệt, trừng trừng nhìn Hàn Nhất Hạ, lạnh mặt nói:
- Ngươi vàLý Lộ Từ, mắt ai cao hơn?
- Mắt tôi, mắt tô.
Hàn Nhất Hạ nói liên tục.
Lâm La yến mới vừa lòng, cô ta vừa nãy đứng bên cạnh Hàn Nhất Hạ, chỉ cảm thấy có một người lái xe, nhìn không rõ, đợi vào một ngày nào đó rồi xem, nhưng phải so sánh cùng với người đó xem, nghĩ lúc đầu cô ta ra hiệu đối vớiLý Lộ Từ bao lần,Lý Lộ Từ cố tình ra vẻ không nhìn thấy.
Lý Lộ Từ không mang chìa khóa,