Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 166: Tụ họp.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
An Nam Tú nói sẽ kiểm tra thân thể nếu như đồng ý với cô. Cô chắc chắn sẽ làm ra rất nhiều chuyện kì quái. Lý Bán Trang sẽ không ngốc mà đồng ý cô.
Cô có chút chột dạ, đương nhiên không phải lo lắng chuyện hoang đường hái trên cây xuống, nhưng An Nam Tú nếu hái trên cây xuống thì hoàn toàn không hoang đường, không phải là từ trên cây hái xuống, An Nam Tú là cô gái kì lạ như vậy thì bố mẹ chắc cũng phải kì quái lắm mới sinh ra cô?
Cô chột dạ chỉ là vì chuyện mật hoa mà thôi, ai sẽ giống như cô, mồ hôi và thể dịch tiết ra từ cơ thể đều giống như mật ong toát ra mùi hoa nhàn nhạt, thậm chí có cả hương vị của đường? Có một lần sau giờ thể dục, Lý Bán Trang nếm thử mồ hôi của chính mình, là vị ngọt.
Còn có một lần kê bàn học, cái bàn đập vào đầu ngón chân, đau tới chảy cả nước mắt, nước mắt cũng là vị ngọt.
Có thể bản thân rất khỏe mạnh, cũng không có mắc bệnh tiểu đường.
Loại bệnh trạng kì quái này Lý Bán Trang vẫn không biết là chuyện gì đang xảy ra.
- Được rồi, đừng có ầm ĩ nữa, thật sự là nửa giá đấy, ba người cùng đi chỉ cần 150 đồng thôi.
Lý Lộ Từ vỗ vỗ bàn tay.
- Xuất phát, xuất phát.
An Nam Tú và Lý Bán Trang ngừng tranh cãi, An Nam Tú nửa đêm canh ba lần trước đã đi không thành công, lần này đương nhiên phải đi rồi, Lý Bán Trang rất lâu rồi không có đi chơi, cũng rất vui mừng.
Ngày đầu tiên đầu năm mới, ba người đi qua Hoan Hỉ Cốc.
Ngày thứ hai của năm mới, đi ăn tiệc đứng trên một con thuyền sang trọng, cái gọi là du thuyền sang trọng là một chiếc tàu thủy được thay đổi bề ngoài, tiệc đứng hải sản cũng rất là hại người. Khi ăn xong quay lại thì Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang không sao, còn An Nam Tú thì bị đau bụng, sau đó nũng nịu với Lý Lộ Từ cả ngày, xoa cái bụng nhỏ mềm ra mới ngủ.
Mùng ba đầu năm, An Nam Tú đã không còn đau bụng nữa rồi, đại đa số các cửa hàng đều đã mở hàng, rất nhiều cửa hàng trên phố dành cho người đi bộ khai xuân đầu năm mới giảm giá rất lớn, còn có cửa hàng Outlet giảm giá, Lý Lộ Từ mua hai chiếc khăn tay Burberry cho hai cô gái, cho dù là hàng giảm giá, vẫn đắt như cũ, nhưng vì là thứ thường xuyên sử dụng lại có thể dùng được rất lâu, Lý Lộ Từ cũng không tiếc, dù sao thứ này cũng không như sản phẩm kĩ thuật số, sau khi đổi đời thì sản phẩm đời trước liền giảm giá trị đáng kể.
(*Outlet là một loại hình mua sắm rất phổ biến trên thế giới, nhưng chỉ mới xuất hiện tại Việt Nam trong 1,2 năm trở lại đây dưới dạng những cửa hàng riêng biệt, nhỏ đại diện cho những nhãn hiệu Việt Nam và thế giới. Trong đó, ngầm được hiểu, hàng Outlet đa phần là hàng-hiệu-tồn-kho.)
Tuy rằng đi dạo phố cả ngày, nhưng mua được rất ít đồ, ngoại trừ hai chiếc khăn tay Burberry ra thì Lý Bán Trang mua cho Lý Lộ Từ một chiếc cà-vạt, Lý Bán Trang quyết định dùng tiền làm công tích góp từng tí một của mình mua cho anh trai một bộ lễ phục, cô bây giờ đã biết, Học viện âm nhạc Trung Hải sẽ thường xuyên tổ chức một số lễ hội âm nhạc tại Nhà hát lớn, Giáo sư Lý Nghênh Trân nói cô có thể tham gia luyện tập cảm giác hiện trường, khi anh trai cô tới nghe có thể mặc lễ phục tới.
Bắt đầu từ chiếc cà-vạt, đây là một kế hoạch lâu dài, Lý Bán Trang nghỉ hè còn có thể làm thêm.
Bắt đầu ngày thứ tư, Lý Bán Trang tiếp tục đến nhà hàng Tây chơi đàn dương cầm, Lý Lộ Từ cũng phải đi dạy thêm rồi, Lý Bán Trang mở phong bao tiền thưởng lĩnh được ra cũng được hai trăm đồng, Lý Lộ Từ cũng lĩnh được phong bao một nghìn đồng, cái này là do cha mẹ lo cho con cái, vì để cho thầy giáo càng toàn tâm toàn ý nên tuyệt đối không thể keo kiệt được, Lý Lộ Từ thật ra hiểu được, hắn nhận rồi, bọn họ càng yên tâm.
Ngày thứ tám Lý Lộ Từ nói với hai vị phụ huynh, nghỉ một buổi dạy học, hắn phải đi chúc Tết thầy giáo, đây là việc nhất định phải làm, Lý Lộ Từ ghét nhất loại người bỏ qua sạch sẽ những mối quan hệ trước kia, đương nhiên hắn sẽ đi chúc Tết.
Ngày này cũng là ngày tụ họp với bạn học Phố Cao trước kia, mọi người đã hẹn nhau cùng đi chúc Tết thầy giáo, buổi trưa tụ tập lại ăn cơm.
Tập hợp tại cổng Phố Cao, một bạn học đi xe Toyota Highlander, một bạn khác đi xe Journey, đều là xe bảy chỗ, vừa vặn chở hết được các bạn đi tụ họp ngày hôm nay, lần lượt đến từng nhà thầy giáo chúc Tết.
Đi hết buổi sáng, cuối cùng rời khỏi nhà Trương Bí đã là 12h30 rồi, nhà Trương Bí buổi trưa cũng có một nhóm khách đến, ngồi không lâu đoàn người liền đi luôn, lái xe đến nhà hàng gần đó ăn cơm.
Lúc này nhà hàng kinh doanh đều tương đối tốt, vào ngày Tết vì khách đông, rất nhiều người không muốn chuẩn bị nấu cơm, ăn ở nhà hàng vừa ngon lại thuận tiện, mọi người càng ngày càng mong muốn chiêu đãi khách khứa ở nhà hàng, còn thể hiện sự hào phóng, có thể diện.
Vòng vo mấy nhà đều không còn chỗ ngồi, vừa hay có một bạn học có việc nên trễ mất buổi tụ họp gọi điện đến, bảo mọi người cùng đến nhà hàng của anh ta ăn cơm, hai xe trao đổi một chút, liền quyết định như vậy.
Tên của nhà hàng này là Xan mưu nhân sinh, xe vừa tới nơi, người bạn học Trương Lập Vĩ đã đứng đợi ở cửa nhà hàng rồi.
(*Xan mưu nhân sinh: kế hoạch ăn uống trong đời)
- Lý Lộ Từ cũng đến rồi à, năm ngoái không đến nhé.
Trương Lập Vĩ nhìn thấy cái đầu đặc biệt dễ làm người khác chú ý của Lý Lộ Từ, cười chào hỏi.
Năm ngoái cũng có tụ họp, chỉ là vì lúc đó đứa trẻ mà anh làm gia sư phải ứng phó với cái gì mà tuyển chọn Anh ngữ, Lý Lộ Từ không dứt ra để đến được.
- Lý Lộ Từ chắc là người rất bận rộn, nào có nhàn nhã như chúng ta.
Lâm Lỗi xuống khỏi xe Toyota, vỗ vỗ bả vai của Lý Lộ Từ.
Chiếc xe Lý Lộ Từ vừa mới ngồi là chiếc Journey kia, bạn học lái chiếc Journey tên là Lý Văn Phong, luôn luôn thích gọi Lý Lộ Từ bổn gia, quan hệ hồi trung học cũng không tệ lắm, chưa từng chép thiếu bài tập nào của Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ chính là bị Lý Văn Phong kéo lên xe, hắn chẳng làm thế nào thích được Lâm Lỗi, tuy rằng Lâm Lỗi cũng được coi là bạn học hiện tại ở trường đại học Quốc gia.
- Có còn phòng riêng không? Không phải phòng riêng thì không ngồi.
Lý Văn Phong nói với Trương Lập Vĩ.
- Vừa rồi không có, các cậu đến thì có, mình đuổi một nhóm