Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 169: Vui vẻ.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Từ cửa tiểu khu tới nhà của An Tri Thủy cách một đoạn khá dài, Lý Lộ Từ dừng xe điện lại, hỏi An Tri Thủy có muốn lên xe cùng không.
An Tri Thủy ngẫm nghĩ một chút, hết nhìn đông tới nhìn tây.
- Mình mặc váy a.
- Ngồi nghiêng ở phía sau là được rồi.
Lý Lộ Từ cảm thấy rất kỳ quái, An Tri Thủy tuy rằng sống cuộc sống quá an nhàn sung sướng, nhưng không phải không biết chút gì về khói lửa nhân gian, cô còn có thể đi xe điện.
- Vậy mình ngồi phía sau, sẽ phải ôm cậu, nếu không ngã xuống thì biết làm sao.
An Tri Thủy có chút đỏ mặt, trong TV và chuyện cổ tích đều thấy cô gái ngồi phía sau ôm thắt lưng của chàng trai, An Tri Thủy như thế nào không biết xấu hổ.
- Dông dài, không dám ôm thắt lưng, thì nắm lấy quần áo là được, vừa lúc quần áo của mình có đai lưng.
Lý Lộ Từ nhìn thấy cô cúi đầu nhăn nhó, thì biết là chuyện gì xảy ra.
- Vậy cậu đem cái kia cho mình cầm.
An Tri Thủy chỉ vào áo bông của Lý Lộ Từ đặt trên xe điện.
- Không cho cậu lặng lẽ mở ra, cầm là được.
Lý Lộ Từ đưa cho cô.
An Tri Thủy rất ngạc nhiên muốn biết là cái gì, ngồi ở phía sau xe điện sắp chạy, cầm lấy dây lưng của Lý Lộ Từ, vừa định hỏi, Lý Lộ Từ liền khởi động xe. An Tri Thủy không có chú ý, bả vai đụng vào trên người Lý Lộ Từ, cảm giác được phía sau lưng hắn thật rộng thật dày, vì thế An Tri Thủy có chút đỏ mặt, chính mình càng ngày càng dễ dàng để ý này nọ mà nghĩ lung tung.
Phòng mở ra trước, đầu Tiểu Miêu thò ra cửa phòng, rồi chạy tới vòng quanh xe điện dạo qua một vòng, chó có cái mũi lợi hại, càng không ngừng ngửi cái áo bông mà An Tri Thủy cầm.
- Là cái gì vậy?
An Tri Thủy giơ cao cái áo bông lên, rồi đem chú Tiểu Miêu nhiệt tình nhốt tại ngoài cửa phòng .
- Nghỉ đông thế nào?
Lý Lộ Từ không có trả lời, lúc này dường như là cuộc nói chuyện giữa những người bạn lâu ngày không gặp.
- Tuyệt đại đa số thời gian đều là ở nước Anh, thời tiết rất xấu, đồ ăn cũng khó ăn chết đi được. Quan trọng nhất là người Anh tuyệt không lịch sự (người có công danh, thế lực), khi nói chuyện phiếm cùng người Trung Quốc lại luôn tỏ ra thái độ giỏi giang hơn người, lại không có chỗ nào để có thể kiêu ngạo, kinh tế, quân sự đều không có thực lực, một quốc gia chỉ bằng với Trung Quốc của hai trăm năm trước mà thôi, cảm giác giống như vậy.
An Tri Thủy đúng thật có cảm giác không tốt lắm với nước Anh.
- Cả kỳ nghỉ đông đều ở nước Anh sao, châu Âu lớn như vậy.
Lý Lộ Từ có quan điểm rất giống An Tri Thủy. An Tri Thủy xuất thân bối cảnh ở nơi nào, khẳng định sẽ không giống các cô gái bình thường chỉ có ấn tượng về nước Anh dừng ở những chi tiết nhỏ nhặt như vậy.
- Ừ, cha mình thế nào cũng phải bắt mình đi, kết quả căn bản không phải đi chơi, cha mình là đi đàm phán kinh doanh. Tuy nhiên không biết nói chuyện gì, nhìn dáng vẻ của ông rất buồn rầu, mỗi ngày về nhà liền mắng người Anh, người Mỹ, người Pháp, người Nhật Bản... Người của các quốc gia đều mắng một lần, mắng bọn chúng nghèo phải chết, phần còn lại sớm hay muộn cũng bị người Trung Quốc ức hiếp mà chết.
An Tri Thủy thở dài.
- Còn may, lúc trước tốt nghiệp trung học không có học theo mọi người ra nước ngoài du học.
- Cha cậu như vậy là không đúng. Những quốc gia này quả thật không có nhiều tiền như Chính phủ Trung Quốc, nhưng quốc gia của bọn họ vẫn là nhà tư bản rất có thực lực.
Lý Lộ Từ lắc lắc đầu, An Đông Dương quả thật nhiều tiền thế lớn, thông qua các loại liên hệ công ty cổ phần đan xen, lại là đăng kí hải ngoại, các loại thủ đoạn khiến cơ quan kiểm toán quốc gia đều không rõ ràng lắm thực tế tài sản ông khống chế có bao nhiêu... Tuy nhiên, các nước phát triển này dựa trên những người giàu có trong vài thập niên đến trăm năm thậm chí mấy trăm năm tích lũy, An Đông Dương cũng hơn so với bọn họ.
- Cậu làm gì vào kỳ nghỉ đông?
An Tri Thủy đối với những thứ đó không có hứng thú.
- Uh, An Nam Tú ở nhà chơi, Lý Tử ở nhà hàng Tây đàn dương cầm, mình đi làm gia sư, năm sau cũng sẽnhư thế này, hai ngày trước đi họp mặt lớp, phải nghe tin đồn người mình thích, gặp được tình địch không hiểu ra sao cả, sau đó bị các loại thông cảm trào phúng, vừa vặn gặp dì Đường, cáo mượn oai hùm một phen, bằng không sẽ động thủ đánh nhau. Rồi sau đó đoán chừng Thủy Thủy phải về nước, vẫn hưng phấn đến hiện tại.
Lý Lộ Từ đơn giản tự thuật một phen.
- Cậu hưng phấn cái gì, mình lại không có đường cho cậu ăn.
An Tri Thủy sờ sờ hai má, có chút nóng lên, sau đó cố gắng sa sầm mặt:
- Không được đánh nhau, đánh nhau vốn sẽ không tốt, nếu bị thương làm sao bây giờ? Bị trường học biết rồi, học bổng quốc gia của cậu phải hủy bỏ ... Còn có... Còn có cái tin đồn người cậu thích là ai?
An Tri Thủy trong lòng rất không được tự nhiên, thật là khó chịu, chẳng lẽ Lý Lộ Từ đã từng thích người nào sao?
- Chỉ có điều nghe đồn mà thôi. Có cái tên bệnh thần kinh bịa đặt nghe theo đồn, tuy rằng mình không nghĩ sau lưng lại có tiếng người nói bậy, nhưng cái cô gái kia... Nói như thế nào đây?
Lý Lộ Từ rất không để ở trong lòng nói:
- Cô ấy và Thủy Thủy của mình so sánh với nhau, dáng người không bằng, tướng mạo không bằng, quan trọng nhất là, cô ấy còn cách xa, không có đáng yêu như Thủy Thủy vậy, đơn thuần, thiện lương.
- Ai…
- Ai…
An Tri Thủy rất sốt ruột, ho khan một tiếng.
- Ai…
An Tri Thủy lắp bắp mãi cũng không nói ra được, đến độ hai má trướng đỏ rực:
- Ai... Là Thủy Thủy của cậu... Nói hươu nói vượn!
- Ha hả, mình cứ tưởng đã nói rất nhanh làm cậu chú ý không được.
Lý Lộ Từ rất ngượng ngùng nói.
An Tri Thủy giơ tay lên đánh tới áo của Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ vội vàng tránh đi, thật cẩn thận cầm lấy áo bông:
- Bên trong có thứ tốt.
- Rốt cuộc là cái gì?
An Tri Thủy rất hiếu kỳ.
- Nhà cậu có kem và bút phun không?
Thì ra lúc Lý Lộ Từ tới đã xem qua.
(bút phun kem lên bánh ga-tô để viết chữ )
- Có. Để mình đi lấy.
An Tri Thủy chạy đến trong phòng bếp.
- Nhiều lắm, cậu lại đây.
An Tri Thủy ở trong phòng bếp hô.
Lý Lộ Từ ôm áo bông đi vào phòng bếp, trong tủ lạnh có các loại kem đủ màu sắc mới mẻ, xem ra An Tri Thủy bình thường thích ăn bánh ngọt, đồ ngọt linh tinh.
Lý Lộ Từ mở rải áo bông , xé gói plastic to , là hai cái chén thủy tinh và hai cái chiếc đũa lộ ra.
- Không so được với nhà cậu, thiết bị chuyên nghiệp cái gì đều có, đơn sơ một chút, nhưng cam đoan sạch sẽ vệ sinh.
Lý Lộ Từ cầm