Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 184: Hoa tiên tử
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Tóc của Lý Bán Trang nửa khô nửa ướt, có chút bù xù lộn xộn ở sau người, cơ thể ngày càng trưởng thành của các thiếu nữ được biểu hiện trực quan nhất là khi cô chỉ mặc mỗi chiếc áo ngủ, hai tay chống lên cửa sổ ép vào bộ ngực đầy đặn mịn màng có đường cong đặc biệt, từ góc độ của Lý Lộ Từ có thể nhìn thấy gần như hoàn toàn khe sâu, độ đàn hồi và xúc cảm ẩn sâu đó khiến Lý Lộ Từ không nỡ dời mắt, cô quỳ ở đó, ngón tay đè nặng xuống váy ngủ, lại thấp thoáng lộ ra đường mông cong và toàn bộ đôi chân thon thả, hương thơm ngọt ngào tươi mát của người thiếu nữ sau khi tắm gội tràn ngập toàn bộ căn phòng, làm cho Lý Lộ Từ xoa xoa vào mũi.
Hắn không tự chủ được quan sát cơ thể của em gái, chỉ là phản ứng theo bản năng, lo lắng thân thể hắn có phải có vấn đề gì hay không, đương nhiên, dưới cái nhìn như thế chắc chắn nhìn không ra, Lý Lộ Từ lại càng thêm lo lắng, nguyên nhân nhìn không ra nhất định so với nguyên nhân nhìn ra được lại càng thêm đáng sợ.
- Vẫn cứ không muốn đi, nghe nói kiểm tra sức khỏe đều phải cởi hết quần áo, xấu hổ lắm.
Lý Bán Trang quay đầu đi, nhìn chằm chằm mặt đất, nói với anh trai những lời như vậy, kì thật cũng xấu hổ.
Lý Lộ Từ thở phào một hơi, bỏ xuống những lo lắng phía sau lưng.
- Không có chuyện đó, em nghe ai nói kiểm tra sức khỏe thi đại học phải cởi hết ra? Em lại không ghi danh thi vào trường quân đội. Đều là kiểm tra thân thể rất bình thường thôi, bàn chân bẹt này, hình thái cột sống này, thể trọng này, đều không cần phải cởi hết quần áo, nữ sinh thì có thể mặc áo ba lỗ và quần lót để kiểm tra vòng ngực dậy thì, vân vân, ngoài ra là kiểm tra nội khoa một ít, còn có xét nghiệm máu.
- Phải lấy máu à?
Lý Bán Trang lo lắng trở lại.
- Lớn thế này rồi, còn sợ đau à?
Lý Lộ Từ giơ tay xoa xoa đầu cô.
- Không phải…
Lý Bán Trang ấp a ấp úng.
- Thế rốt cuộc là làm sao? Em đừng có làm cho anh lo lắng.
Lý Lộ Từ nhìn bộ dạng của cô, không có sự hoát bát của bình thường, trong lòng lại càng mềm yếu, hắn luôn cảm thấy nguyên nhân bản thân trưởng thành hơn so với bạn cùng lứa tuổi là ở chỗ hắn may mắn có một cô em gái, hơn nữa còn có cơ hội toàn tâm toàn ý chăm sóc cô, khiến cho hắn cảm giác được bạn cùng lứa rất khó hiểu được tâm tình.
- Em…em…
Lý Bán Trang hai má đỏ bừng, bí mật của cơ thể con gái làm sao không thấy ngại mà nói với anh trai được.
- Anh đã từng thay tã, rửa đít, tắm rửa cho em. Mặc dù đó đều là lúc còn nhỏ.
Lý Lộ Từ nhìn mặt cô đỏ, bực bội trừng mắt với cô.
- Có chuyện gì không hay nói với anh, thì nói cho anh biết, kỳ thật em có đúng là được hái trên cây mít nhà người ta xuống, anh cũng không để ý.
- Thật vậy không?
Khóe miệng Lý Bán Trang khẽ cười dịu dàng, nhớ tới những chuyện lúc nhỏ, hai người đều trưởng thành cả rồi nhỉ.
- Đương nhiên rồi, nhưng em sẽ không nói với anh là em được hái từ trên cây mít xuống đấy chứ.
Lý Lộ Từ lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Đáng ghét, cứ học mấy câu nói của An Nam Tú.
Lý Bán Trang bĩu bĩu môi, hướng về phía Lý Lộ Từ vẫy tay.
- Anh lại đây.
- Để làm gì?
- Lại đây đi.
Lý Bán Trang vẫy tay.
Lý Lộ Từ ngồi bên cạnh cô, sau đó Lý Bán Trang giơ cánh tay lên.
- Anh ngửi xem.
- Em bị hôi nách?
Lý Lộ Từ nhíu mày.
- Anh!
Lý Bán Trang đỏ mặt đánh hắn một cái, nách của con gái cũng là khu vực tương đối bí mật, tuy nhiên sẽ không để ý nếu bị người khác nhìn thấy, nhưng bình thường sẽ không để cho người ta chú ý tới chỗ này.
Lý Lộ Từ nhìn nhìn, cái nách trắng trẻo, hoàn toàn không có dấu vết của lỗ chân lông, cũng không như những người con gái bình thường sau khi cạo bừa còn lưu lại những điểm đen nhỏ, càng huống chi con gái vào mùa đông thường sẽ không dọn dẹp lông nách.
Hắn ngửi ngửi, không có mùi lạ, nhưng có mùi thơm, nồng hơn so với cái mùi trên người Lý tử một chút, lại càng giống hương hoa.
Nước hoa đã qua nhân công chiết xuất, bất luận là loại công nghệ nào cũng đều không thể khiến trên người có được hương hoa tự nhiên thuần khiết nhất, nhưng mùi hương trên người Lý Bán Trang khiến cho người ta khi nhắm mắt lại cảm thấy như đang ngửi một đóa hoa.
- Rất thơm.
Lý Lộ Từ nghi hoặc nói.
Lý Bán Trang liền hạ cánh tay xuống, rầu rĩ nói:
- Chính là loại mùi hương này, mồ hôi của em cũng là mùi này, nếm thử đều là… còn có vừa rồi em khóc, nước mắt cũng thế.
- Sao lại có thể…
Lý Lộ Từ kinh ngạc nói:
- Lẽ nào em là Hương phi chuyển thế?
- Người ta đang buồn chết đi được, anh lại còn nói đùa.
Lý Bán Trang đang cắn ngón tay, đột nhiên nhét vào miệng Lý Lộ Từ.
Nếm được vị nước miếng của em gái, Lý Lộ Từ không có ghét bỏ, chỉ là cảm thấy có chút ngượng ngùng, sau đó khí quan cảm thụ vị giác trên đầu lưỡi liền thưởng thức tới cái hương hoa kia.
- Đến cả nước miếng cũng thế, xem ra bạn trai tương lai của em thích nhất là hôn em rồi.
Lý Lộ Từ vẫn không để ý gì, cười tít mắt trêu đùa em gái.
- Vẫn còn cười, anh trai ngốc, anh vẫn không nghĩ ra sao?
Lý Bán Trang nắm tay lại không ngừng đấm Lý Lộ Từ.
- Nếu mà xét nghiệm máu, máu của em cũng có vị ngọt thì làm thế nào?
- Máu vốn dĩ là có vị ngọt.
Lý lộ Từ lắc đầu, Lý tử lại có thể cả ngày lo lắng mấy thứ này.
- Nhưng em muốn nói là nếu như máu biến thành thứ như mật ong thì sao?
Lý Bán Trang thấy anh hoàn toàn không để ý, thì có chút sốt ruột.
- Vậy em chính là hoa tiên tử, đến Hương phi cũng không so sánh được với em.
- Máu của em thật sự là mật ong!
Lý Bán Trang nắm lấy tay anh, sốt ruột lắm rồi.
Lý Lộ Từ nhìn trước mắt mình cô em gái chính tay mình nuôi lớn, tất cả mọi thứ của cô đều rất thân thuộc với hắn, nhưng cô như lúc này, sốt ruột và thật sự nói những lời như vậy, khiến Lý Lộ Từ