Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 218: Đập xe
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
-Lý Lộ Từ cảm thấy người thanh niên này và hắn nói lời xin lỗi, cũng không phải bởi vì đụng phải Lý Lộ Từ, mà là bởi vì đã hãm hại Lý Lộ Từ.
Mặc dù Lý Lộ Từ cũng là người bị hại, nhưng dựa theo rất nhiều người có lối suy nghĩ logic, nếu người gây ra họa chạy, như vậy chính là Lý Lộ Từ gặp xui xẻo.
Lý Lộ Từ đỡ xe điện lên, nhìn chiếc xe kia, chiếc xe này hình dáng bảo thủ, điềm đạm, chắc chắn, xe rèm che Nhật Bản đại khí xa hoa cũng không phải được xưng ngay cả xe điện cũng đụng không được, chắc chắn, an toàn luôn luôn là trọng điểm của công ty tuyên truyền Mercedes-Benz, cũng là gắn bó với yếu tố hình tượng thương hiệu, làm xe rèm che cao cấp nhất, Maybach đương nhiên sẽ không vì một vụ như thế này mà xảy ra vấn đề gì.
Nhưng cũng không nghĩa là chiếc xe này có thể phòng ngự vô địch, ít nhất thì cái xa tiêu kiêu ngạo trên mui xe đã bị tay lái xe điện hung hăng đụng phải một chút rớt lệch ra.
Về phần vị trí khác thì bình yên vô sự, ngay cả một xết trầy xước cũng không có.
- Vị tiên sinh này, sự tình này chúng ta đến xử lý đi.
Bảo an Chu Vân Hải nói với lái xe sắc khó tranh luận.
- Nhất định cho anh vừa lòng.
Người bảo an Chu Vân Phàm một bên thông báo cho quản lý cửa hàng, nhằm mục tiêu là một trung tâm mua sắm cao cấp, đối với khách hàng trọng điểm luôn đặc biệt chiếu cố, cho dù chủ nhân chiếc Maybach này có lẽ cũng không tiêu pah gì ở thương trường, nhưng xuất phát từ tôn trọng giai cấp, quản lý cửa hàng ra mặt là điều tất yếu.
Lái xe không nói gì thêm, kỳ thật anh ta chỉ cảm thấy có chút xấu hổ mà thôi, anh ta cũng không biết hiện tại xử lý như thế nào, đại tiểu thư tuy rằng tính tình không tính là quá xấu, nhưng hắn cũng không hiểu vị đại tiểu thư này, một khi không biết cô muốn làm gì anh ta cũng sẽ không ra mặt.
- Cậu lái xe thế nào vậy?
Chu Vân Hải đi đến trước mặt Lý Lộ Từ, vốn muốn giơ tay đẩy Lý Lộ Từ một phen, nhưng nhìn người kia cao to, đành thôi.
- Này đâu có chuyện gì liên quan tới tôi, rõ ràng là người khác đụng xe tôi lên chứ.
Lý Lộ Từ trong lòng đang buồn bực.
- Ai cho cậu lái xe từ nơi này qua? Cậu không lách xe phía trước lại đây không phải không có việc gì sao?
Chu Vân Phàm có lẽ cũng không tìm thấy cái người gây ra họa kia, nên đương nhiên muốn bắt khổ chủ của cái xe nhìn thấy, bằng không cơn tức của chủ xe không chỗ phát, vậy không phải sẽ quay về phía cửa hàng sao?
Huống chi an hem Chu Vân Phàm Chu Vân Hải đứng ở chỗ này, nếu không tìm được người chịu tiếng xấu thay cho người khác, vậy còn không tính trách nhiệm lên hai người bọn họ sao? Quản lý sa thải bọn họ cũng rất bình thường.
- Anh này có chịu nói đạo lý hay không vậy, vì sao anh không nói nếu xe này không đỗ lại nơi này thì không đụng trúng nó?
Lý Bán Trang vừa nghe vậy liền tức giận.
- Tôi không giảng đạo lý?
Chu Vân Phàm lông mày nhất thời dựng thẳng.
- Cô nói chuyện vậy là sao?
Lý Lộ Từ lôi kéo Lý Bán Trang, sợ cô kích động, loại chuyện này chính là cãi cọ, xem cuối cùng ai đồng ý tự nhận xui xẻo .
- Sự tình này anh cũng không làm chủ được, không bằng anh tìm chủ xe đến, nói chuyện rõ ràng.
Lý Lộ Từ không muốn nói lời vô nghĩa cùng Chu Vân Phàm này, về bảo an có rất nhiều lời đồn lung tung, cũng không phải không có bảo an tố chất cao, chỉ có điều trước mắt vị này khẳng định không phải.
- Tìm chủ xe đến?
Chu Vân Phàm cười cười một tiếng.
- Cậu cũng không nhìn đây là cái xe gì, Maybach, người ta có thời gian so đo với cậu sao?
- Nếu như không so đo, tôi đi đây.
Lý Lộ Từ lên xe điện chạy đi.
- Chậm đã, người ta không so đo, nhưng chúng tôi phải quản việc này.
Chu Vân Phàm ngăn ở phía trước xe điện:
- Tôi nói cậu ngoan ngoãn chờ, một lát chủ xe cuối cùng cũng phải đến, bắt cậubồi thường bao nhiêu cậu phải bồi bấy nhiêu, cậu phối hợp một chút, chuyện gì cũng xong.
- Anh uy hiếp tôi?
Lý Lộ Từ không vui ý, chuyện này sai lại không phải hắn.
- Có bản lĩnh anh đi bắt cái tên đụng phải anh đi, xe điện cũng bị bỏ ở đây, anh nói với chúng tôi hữu dụng sao? Cùng lắm thì báo cảnh sát.
Lý Bán Trang biết loại chuyện này không cần phải cảnh sát, nhưng đồn công an đều có bộ môn chuyên môn phụ trách phối hợp dân sự tranh cãi.
- Cảnh sát đến đây cũng giống nhau. Các người chờ đấy.
Chu Vân Phàm cười lạnh, gọi người anh em Chu Vân Hải một tiếng, một trước một sau chặn Lý Lộ Từ ở bên trong.
- Nếu không từ từ đi?
Lý Bán Trang hỏi, không thể nói rõ cho hai người kia, chuyện này hoàn toàn không liên quan đến anh trai cô, Lý Bán Trang còn là cô bé khờ dại, cô cảm thấy không thể người nào cũng vô lý như hai gã bảo an này..
- An Nam Tú còn chờ tôi mua đồ ăn cho cô ấy.
Lý Lộ Từ có thể không có quên, An Nam Tú bảo Lý Lộ Từ sớ trở vềm một chút, việc củaAn Nam Tú không trì hoãn là tốt nhất, Lý Lộ Từ không muốn bị cô hoài nghi, lại hành hạ hắn.
Lý Bán Trang thật không ngờ Lý Lộ Từ ở lúc này còn nhớ thương An Nam Tú, mân mê cái miệng nhỏ nhắn có chút ghen.
- Xem các cậu cũng là học sinh, một lát nữa thái độ tốt một chút. Tới gặp người có tiền kia, cũng sẽ không gây ra chuyện gì... Đương nhiên, chuyện này đối với các cậu là đại sự, thật muốn các cậu bồi thường sao, chiếc xe này hỏng rồi, ở trong nước có lẽ không có cách nào sửa, nói không chừng còn phải chuyển xe đến nhà xưởng nước Đức đấy.
Chu Vân Hải liếc mắt ba người một cái, cái cô gái cuối cùng kia dường như là đại tiểu thư sống an nhàn sung sướng, nhưng dù sao cũng đi cùng người lái xe điện, chắc cũng không có tiền đi.
- Thực sự muốn chúng tôi bồi thường, chúng tôi cũng sẽ không bồi thường.
Lý Lộ Từ cũng không sợ kẻ có tiền, tuy rằng hắn không hiểu cái "Kế hoạch chiến lược dự trữ nhân tài Quốc gia " là cái gì, nhưng dù sao cũng có chút cân lượng.
- Hắc, cậu còn phải cẩn thận hơn, lát nữa nếu cậu cứ thái độ này thì đừng trách chúng tôi không giúp cậu.
Chu Vân Phàm cười lạnh nói.
- Hoặc là anh tìm chủ xe đến, hoặc là đừng ngăn tôi lại, tôi còn có việc.
Lý Lộ Từ không muốn chậm trễ rất nhiều thời gian.
Nhìn thấy sắc mặt Lý Lộ Từ không thỏa hiệp, dường như còn có dấu hiệu cưỡng ép muốn rời khỏi, Chu Vân Hải và Chu Vân Phàm xuất côn bên hông ra phòng ngừa bạo lực khác.
Thế cục lập tức