Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 229: Tình vợ chồng.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Lý Lộ Từ không biết cái gì khiến cô phản ứng như vậy, hẳn là có liên quan đến cây sinh mạng trong cơ thể mình.
- Cây sinh mạng của tôi rốt cục là tại sao thành như vậy?
Lý Lộ Từ cúi đầu, ngửi mùi hương trên tóc cô, cái mũi cọ xát trên tóc làm bay ra mùi hương hoa, xúc cảm nhẵn nhụi, cũng dịu ngoan an ủi tâm tình hơi khẩn trương của An Nam Tú.
- Anh xem cây sinh mệnh của tôi. . .
An Nam Tú kéo áo ra, lộ nửa hình tròn rất mềm mại trắng nõn như tuyết, cầm lấy ngón tay Lý Lộ Từ đưa vào.
Ngón tay Lý Lộ Từ giống như bị điện giật, xúc cảm tê dại rất nhỏ làm cho người ta vô lực đưa tay.
Cây sinh mệnh của An Nam Tú cũng không cần luồn vào trong ngực lấy ra, ngón tay Lý Lộ Từ rời ra, một cây non màu vàng liền di động giữa hai người.
Cây non hiện ra ánh vàng rực rỡ, cực kì chói mắt, hơn xa cây con nhạt màu của Lý Lộ Từ, tản ra nét hùng mạnh thần bí, hơi thở bồng bột, hai cánh lá cực kỳ tinh mịn bạc trắng phủ ký hiệu.
Cái rễ cùng với cây của Lý Lộ Từ không khác nhau lắm, cũng là hình dạng mạch máu bao lấy tim.
Lúc cây sinh mệnh của An Nam Tú đang lơ lửng giữa hai người, cây sinh mệnh của Lý Lộ Từ lại từ trong ngực Lý Lộ Từ chui ra.
Hai cây đi lại gần nhau, vầng sáng vây quanh hai cây dần dần dung hợp.
Sắc vàng chói lóa cùng sắc vàng nhạt quấn lấy nhau, Lý Lộ Từ ôm An Nam Tú, không khỏi ôm chặt thân mình mềm mại, An Nam Tú hừ mũi, đôi mắt híp lại thỏa mãn, dường như không bào giờmuốn nhúc nhích nữa, không bao giờmuốn rời khỏi cái ôm ấm áp này nữa.
- Sao lại thế này? Nó thấy của cô liền tự mình chui ra?
Lý Lộ Từ thấy ký quái hỏi.
- Cho nên. . . Cho nên nói nó đặc biệt.
An Nam Tú cầm tay Lý Lộ Từ, thanh âm hơi ngọt như làm nũng:
- Tiếp tục xem nha!
Hai cây bắt đầu sinh ra biến hóa, từng chút dài cao hơn, vô số nhánh cây bắt đầu duỗi ra.
Cây cao cũng không quá một mét, cũng đã chiếm hơn phân nửa không gian phòng, lơ lửng trên giường.
Hai cây lớn nhỏ không khác nhau lắm, nhưng vẫn duy trì sắc thái khác biệt, cây sinh mạng của Lý Lộ Từ vẫn màu vàng nhạt, mà cây của An Nam Tú vẫn màu vàng kim, một chút ngân quang quay chung quanh, nổi lơ lửng, lộ ra sắc thái thần bí.
Lý Lộ Từ nhìn cảnh tượng kỳ ảo này, chỉ cảm thấy xinh đẹp cực kỳ, tựa như ngày đó bị An Nam Tú triệu tập cây sinh mệnh, cả người như đang ở trong thế giới mơ mộng.
Hai cây khoảng cách không xa, cho nên rễ cây và nhánh cây đan vào nhau, sau đó Lý Lộ Từ phát hiện, rễ cây bắt đầu quấn lấy nhau, một cây hợp với một cây, vốn là hình trái tìm, toàn bộ rễ cây bởi vì đan xen vào nhau mà cấu thành hình dạng một trái tim.
Nhánh cây cũng là như vậy, một cành cẩn thận thăm dò, cọ xát, quấn quanh bám chặt cùng nhau.
Hai cây cuối cùng rúc vào nhau, tản ra vầng sáng sáng ngời.
Nhìn thấy tình hình này, tim Lý Lộ Từ đột nhiên đập rất mạnh, sau đó hắn cảm giác được hơn nửa bầu ngực lộ raq của An Nam Tú cũng đập như nhảy lên, bởi vì ngực cô phập phồng kịch liệt, đập vào mắt Lý Lộ Từ, khiến hắn cảm nhận rõ rệt trái tim như con thỏ hoảng sợ nhảy dựng lên.
- Tôi biết có một người mặc áo trắng từng chép thơ, bên trong có một câu “Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện vì tình vợ chồng”.
An Nam Tú thân mình mềm đi, không nhìn tới hai cây kia, chỉ nằm trong lòng Lý Lộ Từ, nhỏ giọng nói chuyện.
- Đó là Bạch Cư Dị, ông ấy là nhà thơ, đó gọi là làm thơ, không phải chép thơ.
Lý Lộ Từ nói xong lời nói râu ria, hắn hơi hiểu ra điểm đặc biệt của hai cây này.
- Thứ này gọi là tình vợ chồng. Ở Thiên Vân thần cảnh, nếu cây sinh mạng của hai người kết làm tình vợ chồng, như vậy sau này cả hai người bất kể tình huống gì có thể sống lại từ trên cây sinh mạng trưởng thành của mình. Mà cây sinh mạng của bọn họ, bất kể cách xa nhau bao xa, rễ cây đều nối cùng một chỗ, cho dù anh ở Trái đất, tôi ở Thiên Vân thần cảnh, cây sinh mạng của chúng ta cũng sẽ xuyên thấu thời không vô tận, tìm kiếm rễ cây của đối phương để đến với nhau. . . Nói như vậy, hai người sau khi sống lại, cũng sẽ biết được đối phương ở chỗ nào.
An Nam Tú nghe hơi thở Lý Lộ Từ, nhỏ giọng thỏ thẻ kể ra chuyện xưa thần kỳ, đây là cây sinh mạng đặc biệt của Lý Lộ Từ, có thể kết hợp cùng cây sinh mạng của An Nam Tú . An Nam Tú tâm tính thiện lương như yên lặng đi, chìm vào thế giới xa lạ hoàn toàn mất cảm xúc, vì trái tim của cô đã bị kẹp lấy, quấn chặt ở trên kia.
Lý Lộ Từ im lặng, hắn không biết mình hiện tại và An Nam Tú cuối cùng là có cảm tình gì, chỉ có điều hai tay buông bụng của cô ra, ôm chặt cô gái này. Đúng vậy, nếu An Nam Tú biến mất, cho dù xuyên thấu thời không vô tận, hắn cũng phải tìm được cô, bởi vì sinh mạng của hắn, cho dù tự mình không có đủ sức mạnh, nhưng chung quy còn có thể trông cậy vào lữ hành thời không trăm năm nghìn năm.
- Nhưng, vì sao hai cây sinh mạng của chúng ta sẽ kết tình vợ chồng.
Lý Lộ Từ không rõ lắm, hơn nữa cây sinh mạng này hình như là mới mọc ra từ thân thể hắn hôm nay, bởi vì An Nam Tú trước kia kiểm tra thân thể hắn cũng không có phát hiện.
- Bởi vì anh thích An Nam Tú, anh không muốn mất đi An Nam Tú, trong lòng của anh