Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 246: Xem phim.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Lý Bán Trang sáng hôm sau khi thức dậy, phát hiện anh trai và An Nam Tú hai người vẫn đang nằm trên sô pha. Anh trai nằm ngửa mặt lên trời, An Nam Tú giống như một con gấu túi nằm ngủ trên ngực anh, còn luôn miệng cắn đầu ngón tay của anh trai không buông.
- Hai cái người này, nên lớn thì không lớn, nên nhỏ thì không nhỏ!
-
Lý Bán Trang than thở, lôi kéo hai người, vốn dĩ anh trai chỉ là sinh viên năm hai rất bình thường, đáng ra phải theo đuổi con gái, chơi điện tử, đọc tiểu thuyết, trốn học. Riêng anh trai cô lại trưởng thành hơn so với lứa tuổi của mình, giống như ông bố nhỏ của An Nam Tú. Về phần An Nam Tú, cô bé mười bốn tuổi, nói nhỏ cũng không phải là nhỏ nữa, Lý Bán Trang khi ở độ tuổi này sớm đã biết quan tâm chăm sóc giúp đỡ anh trai làm việc nhà. Nếu như không phải là anh trai không cho phép, Lý Bán Trang cũng có thể tự mình đi tìm việc làm kiếm tiền rồi. Nhưng An Nam Tú thì sao, giống như một cô bé đi mẫu giáo, cả ngày chỉ biết khó chịu càn quấy vì thiên chức, lấy việc kiên quyết không đi học làm vinh quang, lấy việc ngoan ngoãn nghe lời làm hổ thẹn, không giày vò chết người ta không thoải mái.
- Thật là một sự phối hợp tuyệt đối, một cây củ cải một cái hố, dây mây quấn quanh cây đại thụ!
Lý Bán Trang nghịch tóc của An Nam Tú một lát. có chút vụng trộm thỏa mãn, không phải không cho tôi nghịch nó sao? Kéo thẳng tóc của cô rồi lại kết, quấn thành một đám lại một đám, cô biết sao? Tức chết cô đi!
Một lát sau, Lý Bán Trang nghịch xong tóc của An Nam Tú. Lúc đang chuẩn bị hôn trộm anh trai một cái, Lý Lộ Từ mở mắt, Lý Bán Trang giả vờ như không có việc gì cầm một ngọn tóc trên mặt anh trai, đỏ mặt quay đầu đi, sau đó chạy đi đánh răng rửa mặt.
Giữa trưa lúc Lý Lộ Từ nhận được tin nhắn của Lý Bán Trang:
- Anh, em trốn học rồi, cùng em đi xem phim, em đang ở cửa rạp chiếu phim Hòa Bình đợi anh.
Lý Lộ Từ tức giận, vội vàng trả lời lại, không ngờ đã tắt máy.
- Thật sự phản rồi, lại dám trốn học.
-
Lý Lộ Do nói với An Tri Thủy.
- Ai cơ?
An Tri Thủy hỏi, Lý Lộ Từ tức đến nỗi lông mi cũng vặn lại một chỗ, nghĩ lại có chút buồn cười, bởi vì Lý Lộ Từ rất ít khi tức giận với người khác, càng không cần phải tức giận thành cái bộ dáng này.
- Lý tử tử trốn học đi xem phim, không ngờ lại còn dám gửi tin nói với mình, bảo mình đi cùng cô ấy.
Lý Lộ Từ cảm thấy chuyện này tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.
- A, không thể. Lý tử là một đứa bé ngoan.
An Tri Thủy trốn học tuyệt đối là chuyện không thể, trừ phi thầy giáo không đến mới có thể rời khỏi giảng đường. Cô cảm thấy Lý Bán Trang luôn là một học sinh tốt, làm sao lại cũng trốn học? Một lát sau cô liền cảm thấy Lý Lộ Từ tức giận là không hề sai.
- Buổi chiều mình xin nghỉ, mình qua đó bắt em ấy.
Lý Lộ Từ ăn cũng không ngon.
An Tri Thủy liên tục gật đầu. Cô nhiều lúc đều tán thành về quan niệm nhận thức cao độ của Lý Lộ Từ, đặc biệt là vấn đề học tập như vậy. Người bình thường xin nghỉ phép An Nam Thủy đều bắt người khác nói rõ nguyên nhân trước kết quả sau mới đáp ứng. Nhưng cô cảm thấy học sinh trung học trốn học không phải là chuyện nhỏ, nên như thế.
Vì thế Lý Lộ Từ trên lưng đeo túi chạy đến đó bằng xe điện, đùng đùng nổi giận phóng về phía rạp chiếu phim Hòa Bình.
Bởi vì là ban ngày, lại là cuối tuần, cửa rạp chiếu phim không có mấy người. Lý Lộ Từ từ xa đã nhìn thấy Lý Bán Trang đang hào hứng vẫy tay về phía hắn. Thật ra cô cũng không cần phải nhảy dựng lên như vậy, thiếu nữ chân dài mặc đồng phục trung học ở bất kỳ nơi nào đều đặc biệt thu hút cái nhìn chăm chú của mọi người.
- Ngứa ngáy rồi phải không, không ngờ dám trốn học, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu, cánh đủ cứng rồi, không quản nổi em nữa rồi, không nghe lời nữa… Em được lắm!
Lý Lộ Từ xông tới lập tức dạy dỗ.
- Em không có trốn học.
Lông mày của Lý Bán Trang nhướn lên, tở vẻ rất vô tội.
- Được lắm, lại lý do, nói dối trắng trợn!
Lý Lộ Từ cảm thấy đã quá thất bại rồi, bây giờ em gái đã hoàn toàn không đặt cái người làm anh này trong mắt nữa rồi.
- Được rồi, khoa trương như vậy.
Lý Bán Trang không dám trêu chọc anh:
- Em thật sự không có trốn học, cục giáo dục đến kiểm tra thực tập lao động của chúng em, toàn trường đều ở trong trường đào đông đào tây giẫy cỏ cho xốp đất. Bởi vì có lãnh đạo luôn quan sát, cho nên cũng không cho người nào ở trong phòng học. Em lấy một lý do xin thầy giáo liền ra đây xem phim.
- Thật sao?
Lý Lộ Từ bán tín bán nghi, chuyện thực tập lao động được xem như một bộ phận của tố chất giáo dục. Phố Cao vẫn luôn là đối tượng cục Giáo dục kiểm tra trọng điểm về tố chất giáo dục. Mỗi năm đều sẽ có hai lần kiểm tra như vậy.
- Thật sự mà, em đã bao giờ nói dối anh, huống chi không phải là trốn học.
Lý Bán Trang cười hì hì.
- Đã không nói dối, vậy đây là chuyện gì? Tại sao nói mình trốn học, còn tắt máy!
Lý Lộ Từ đưa đoạn tin ngắn trở thành chứng cứ phạm tội cho Lý Bán Trang xem.
- Em không nói mình trốn học anh chắc chắn nói buổi chiều có tiết, anh tự nhìn đi, không thế sao có thể chạy đến đây nhanh như vậy? Cho dù đến đây, nói không chừng còn mang theo Thủy Thủy của anh.
Lý Bán Trang đắc ý khác thường.
- Dám tính kế anh!
Lý Lộ Từ véo tai của Lý Bán Trang, buồn bực và lo lắng trong lòng biến mất, khóe miệng không nhịn được có ý cười.
- Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi….
Lý Bán Trang một bên xoa xoa tai, một bên ra vẻ đáng thương nói. Hình như Lý Lộ Từ không phải nhẹ nhàng véo một cái mà là véo đứt tai của cô ra vậy.
- Chúng ta đi vào, sắp bắt đầu rồi.
- Không mua đồ ăn vặt sao?
Đã đến đây rồi, chỉ có thể cùng cô xem phim thôi. Lý Lộ Từ sẽ không hùng hùc chạy về học, tiết học buổi chiều cũng không phải là tiết đặc biệt quan trọng gì.
- Em đã sớm chuẩn bị xong rồi.
Lý Bán Trang lấy bỏng và nước khoáng ở trong túi ra cho hắn xem:
- Mua ở trong này có thể là đắt, một túi bỏng nhỏ và thêm một chai coca bán năm sáu mươi tệ, giống như giật tiền vậy.
Bởi vì Lý Bán Trang sau khi xem qua một lần “Harry Potter 7” liền trở thành người kiên quyết phản đối phim 3D, cho nên vé xem phim của Lý Bán Trang cũng chỉ là phim màn hình lớn bình thường.
- Tâm luyến? Đây không phải là phim tình yêu chứ?
Lý Lộ Từ buồn bực, cảm thấy vẫn không bằng quay về học. Dùng lời của Mã Đức Lý mà nói, chính là không phải bạn gái thân thân thiết thiết của mình, những thằng con trai tuổi thơ khiếm khuyết tình yêu sẽ biến thành bệnh nhân của chứng đói khát tình yêu.
Mặc dù có chút quá