Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 26: Đồ cũ hóa nhân sinh
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Xe buýt rung lắc khi đi khi dừng. Tiếng động cơ ồn ào khiến lòng người nóng nảy lại buồn phiền. Đứng trong vòng tay của người con trai, cô gái nắm chặt vòng treo, giữa hơi thở của đứa con trai đứng yên lặng, cúi đầu, cả đường đi không nói lời nào.
Cô muốn tìm đề tài để nói, tưởng tượng đến việc bình thường vẫn quan tâm đến việc học tập của hắn, làm tốt công tác lớp trưởng của mình, trợ giúp hắn tách ra khỏi ký túc xá của họ. Nhưng mỗi lần cô thử há mồm liền cảm thấy nóng bừng cả mặt, lại nghe hơi thở của hắn khiến cô không thể mở được miệng, tất nhiên là sợ hãi phát run, nói không chừng còn có thể bị người hiểu lầm là làm nũng chứ.
Ô tô dừng lại, hai người vẫn đứng đó. Lái xe hô lớn một tiếng:
- Đến rồi, xuống xe.
Cửa xe thông gió phả vào gió mát làm hai người tỉnh lại, Lý Lộ Từ và An Tri Thủy ngẩng đầu lên, mới nhìn thấy rải rác vài người xuống xe từ các cửa xe buýt, có vài người coi liếc mắt hai người một cái, ánh mắt có chút lạ lùng.
Hoá ra dọc đường đi, người lên người xuống, dần dần tới gần trạm cuối, chung quy là người đi xuống càng nhiều hơn, trên xe sớm đã có rất nhiều chỗ trống, nhưng An Tri Thủy và Lý Lộ Từ vẫn đứng đó.
Nhìn thời gian, toàn bộ hành trình một giờ mười tám phút, hai người đều đứng, không biết suy nghĩ cái gì. Chỉ có điều cái loại lặng lẽ, lẳng lặng này làm cho người ta có chút mơ hồ và đắm chìm trong hương vị đó. Hiển nhiên là vì cảm xúc êm ái kéo dài làm cho hắn và cô quên đi chuyện xung quanh.
Hai má An Tri Thủy nóng bỏng, da thịt dưới váy trắng của cô đã đỏ hồng. Đứng dưới ánh mặt trời, không chịu nổi sức nóng kia, An Tri Thủy chạy chậm, nhảy lên một bậc thang, day day chân, nhìn Lý Lộ Từ cũng chạy tới, trách cứ hắn:
- Tôi say xe... Cậu sao không chú ý một chút, sớm đã có chỗ ngồi, làm cho người ta đứng cả quãng đường.
Bị ném vấn đề lên người, Lý Lộ Từ khẽ mỉm cười, ánh mắt dường như bị ánh mặt trời làm nheo lại. Họ mua hai chén nước ô mai lạnh ven đường, ngồi trên chiếc ghế cao của quán nước nghỉ ngơi một hồi.
Buổi chiều cho dù nhiệt độ không tính là quá cao, nhưng vẫn khiến người ta uể oải. Nước ô mai màu đỏ thẫm, cục đá di động bên trong, tiếng hút nước xèo xèo, còn một chút bọt nước ngưng kết bên thành cái chén, tất cả đều làm cho cảm giác oi bức trong lòng, cái nóng trên mặt tiêu tan phần nào.
Lý Lộ Từ uống rất nhanh, bát nước ô mai chỉ còn lại cục đá. Hắn ngẩng đầu nhìn An Tri Thủy, cô đang nhẹ nhàng mà cắn ống hút, nhìn Lý Lộ Từ, ánh mắt đụng vào cùng một chỗ. An Tri Thủy hoang mang rối loạn cúi đầu, hút mạnh, lập tức bị sặc, ho khan liên tục.
Lý Lộ Từ muốn vỗ vỗ phía sau lưng cô, lại sợ cô không chấp nhận được, cầm khăn tay cho cô lau miệng.
An Tri Thủy cảm giác rất mất mặt, vội vàng buông cái chén.
- Đi thôi, chúng ta đi xem tủ lạnh đi... Đúng rồi, ngoại trừ tủ lạnh, cậu còn muốn mua cái gì?
- TV, lò vi ba, máy giặt... Chủ yếu là này ba thứ này, còn mấy thứ đồ điện gia dụng nhỏ nữa, tốt nhất là mua đồ cũ đi. Cô không biết, tất cả đồ điện của tôi ở đó hầu như đều hỏng cả rồi.
Lý Lộ Từ tin tưởng về sau sẽ không , An Nam Tú đã biết, cô nhất phóng điện, cô nhất bảo bối tủ lạnh sẽ phá hư rơi, cô hẳn là có thể khống chế chính mình không hề trong phòng xằng bậy .
- Đồ cũ nổ mất thì sao?
An Tri Thủy lo lắng nói.
- TV chủ yếu tìm ở các kho lưu trữ thiết bị điện của các cửa hàng. Các thiết bị nguyên mẫu không bán được không phải lúc nào cũng trả lại cho nhà sản xuất, có đôi khi các cửa hàng đó báo lại là hỏng hay mất mát, thật ra là làm đồ cũ để bán đi, loại TV này chất lượng tin cậy, giá cả lại rẻ. Về phần đồ điện khác, chú ý xem có dấu vết hỏng nặng phải đại tu hay không là được, không cần lo lắng.
Kinh nghiệm cuộc sống của Lý Lộ Từ tự nhiên An Tri Thủy không thể bằng được.
- Vậy sao cậu biết cửa nào như vậy?
An Tri Thủy có hơi khâm phục Lý Lộ Từ, cô không nghĩ ra được, không ngờ còn có bí quyết nhỏ trong cuộc sống như vậy.
- Xem mặt tiền cửa hàng, loại mặt tiền cửa hàng này bày ra khá nhiều đều là TV màn hình phẳng, hơn nữa còn khá mới, dựa theo phương thức bố trí của các cửa hàng chính quy để trang trí mặt tiền.
Lý Lộ Từ không phải lần đầu đi dạo thị trường đồ cũ, sớm đã ngựa quen đường cũ.
- Giống như nhà này!
An Tri Thủy cho rằng mình đã phát hiện nơi mà Lý Lộ Từ muốn tìm, hưng phấn nhìn Lý Lộ Từ, thấy hắn gật gật đầu liền chạy vào.
- Cái TV này thế nào?
An Tri Thủy chỉ vào một chiếc TV Sony LCD 33 inch còn rất mới, loại này rất ít gặp trong cửa hàng đồ cũ mà ở đây cũng thấy được.
Tiêu chuẩn thiết kế Sonny đương nhiên đảm bảo, hình dáng rất được, khó trách An Tri Thủy liếc mắt một cái liền chọn, Lý Lộ Từ chỉ lắc đầu.
- Loại này, dù là đồ cũ cũng phải bảy tám ngàn.
An Tri Thủy không tin, hỏi nhân viên mậu dịch:
- Cái TV này bao nhiêu tiền?
Nhân viên mậu dịch đã nghe Lý Lộ Từ nói chuyện, biết không phải người thường, không có hứng thú quảng cáo nhiều lắm.
- Chiếc TV này có một cổng giao tiếp HD hỏng rồi, giá đặc biệt sáu ngàn tám.
- Giảm nửa giá được không?
An Tri Thủy ngẫm nghĩ một chút, cho một đề nghị cô cho rằng thích hợp.
Lý Lộ Từ hoảng sợ, đây là cái gọi là "Giúp cậu trả giá" sao?
- Mỹ nữ, cô nói đùa hả?
Nhân viên mậu dịch nửa cười nửa không nói.
- Không phải anh nói nó hỏng rồi sao? Nó là đồ cũ còn gì.
An Tri Thủy vẫn khăng khăng giữ ý kiến.
- Nó có bốn cổng giao tiếp HD, cô có lấy nó làm rạp chiếu phim gia đình hay chơi trò chơi cũng đủ rồi. Loại này còn mới trên thị trường giá cả ít nhất cũng mười lăm ngàn trở lên, cô cho tôi cái giá như thế...
Nhân viên mậu dịch biết đụng tới gà mờ chân chính, nhưng loại gà mờ này chính là không thể nói lý, căn bản không có cách nào đàm phán. Dù nói cho các cô thứ này thứ khác các cô cũng không hiểu.
- Vậy thì, tôi thêm hai