Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 262: Công chúa Kỵ sĩ xuất phát.
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Lí Lộ Từ ở trước tiểu khu dừng xe điện, bởi vì ở trước có một con cua đang giương nanh múa vuốt trước chiếc xe điện đang chạy về phía mình mà bò đến bò đi, tạo thế phòng thủ nếu Lí Lộ Từ có ý xông qua nó.
Lí Lộ Từ nghĩ muốn đè lên luôn, nhưng một con cua bị xe điện đè mà không chết thì quả thật có chút khả nghi... Tuy rằng một càng của con cua này có thể chặt xe điện lại cũng rất có thể.
An Nam Tú đứng cách đó không xa, ôm trong tay là con kiến đại Phách Vương Long, miệng ngậm một cây kem, vẻ mặt trước sau như một vẫn lạnh lùng, giống như đang nhìn những người dân bản xứ như những con kiến đang bò tới bò lui, chỉ có điều nhìn con kiến còn có chút khác biệt, càng thêm khinh thường.
-Cô ở chỗ này làm gì?
Lí Lộ Từ đi đến trước mặt An Nam Tú nói.
-Đếm đầu người.
An Nam tú cũng không quay đầu lại nói.
- Cô lại nghĩ ra trò chơi mới sao?
Lí Lộ Từ nhìn tới đám người.
-Tôi cho rằng chỉ cần thời gian đủ dài, số lượng người đi qua bên này và số lượng người đi tới bên kia chính là xấp xỉ nhau.
An Nam Tú nói.
-Chuyện này không phải là đương nhiên sao?
Lí Lộ Từ nhìn nhìn, hắn bình thường không nghĩ tới chuyện này, nhưng vừa nghe An Nam Tú nói, hắn cảm thấy hẳn là như thế.
-Rất nhiều chuyện mà các chuyên gia cho rằng là đương nhiên, nhưng có rất ít người có thể chứng minh chuyện này là tồn tại giữa quy luận tự nhiên và không phải là quy luật tự nhiên. Cho nên, nếu họ chứng minh được chuyện này, họ đều trở thành những nhân vật vĩ đại của thế giới trong lĩnh vực đó.
An Nam Tú khinh bỉ nhìn Lí Lộ Từ, cảm thấy hắn thật nông cạn:
-Cảm thấy bất luận chuyện gì cũng là đương nhiên mà không thèm tìm hiểu lí do tại sao nó lại đương nhiên, đó là sự khác nhau cơ bản giữa người bình thường và thiên tài.
- Được rồi, thiên tài, chúng ta mau trở về nhà ăn cơm thôi.
An Nam Tú nó rất đúng, cô là thiên tài, Lí Lộ Từ thừa nhận, cô tựa như Newton, tất cả mọi người đều cảm thấy quả táo treo trên cây rơi xuống là chuyện đương nhiên, nhưng lại chỉ có Newton đi nghiên cứu chuyện này... Chuyện này có thể không phải là sự thật, nhưng những đạo lí mà ông phát minh ra quả thật không tệ.
-Thực ra chuyện đếm đầu người này cũng không thể tổng kết ra quy luật gì đáng giá, tôi chỉ là chỉ ra sự khác nhau giữa thiên tài và người chỉ có tài trí bình thường, vào lúc thiên tài nhàm chán không giống với người thường, người bình thường chỉ biết mỗi lúc nhàm chán không có người nào nói chuyện liền đi xem một bộ phim nhàm chán.
An Nam Tú hừ một tiếng, cô biết Lí Lộ Từ và An Tri Thủy cùng nhau đi xem phim, đây là do Lí Bán Trang không cần thận nhắc tới khiến An Nam Tú nghe được.
-Phim rất hay, nhưng có người ở rạp chiếu phim giao phối, sau đó An Tri Thủy dùng súng nước bắn vào người họ, nếu là cô, cô sẽ làm như thế nào?
Lí Lộ Từ có chút tò mò hỏi An Nam Tú.
- Rạp chiếu phim là nơi công cộng sao?
An Nam tú nhíu nhíu mày hỏi.
-Đương nhiên.
Lí Lộ từ gật đầu
-Quả nhiên đây là một thế giới toàn loại động vật cấp thấp , mặc dù đã tiến hóa thành con người nhưng lại hành động theo bản năng so với động vật thì không khác nhau là mấy. Dựa vào các loại văn học nhàm chán của các anh đầy luân lí và đạo đức, loại chuyện giao phối này hẳn là hành vi đặc biệt của con người, thật ra so với chó cũng giống nhau, nhưng chính vì vậy mà An Tri Thủy cầm súng nước bắn lên người họ sao? Nếu là tôi, tôi sẽ tìm lấy hai con chó đủ lớn, rồi nhét bọn họ vào trong thân thể của chó, thay đổi kích thích các tuyến thể trong cơ thể họ, khiến cho bọn họ không lúc nào mà không muốn giao phối, làm như vậy hẳn là thỏa mãn hành vi giao phối ở nơi công cộng của bọn họ rồi chứ.
An Nam Tú mút cây kem, mặt không chút thay đổi nói.
(* Xin lỗi vì sử dụng quá nhiều cái từ mẫn cảm này, tuy nhiên đây là lời lẽ từ miệng một nhà khoa học thuần túy, người sinh ra từ trên cây, An Nam Tú, vậy mong các bạn cố gắng chấp nhận nó)
- Không phải chứ, cô làm như vậy cũng quá độc ác.
Lí Lộ Từ trong lòng hít một ngụm khí lạnh, bác sĩ biến thân thể thành thân rết cũng không có biến thái như vậy.
(* Một bộ phim kinh dị của Mỹ, nói về việc một tên bác sĩ điên ghép thân thể ba người với nhau thành một thể người-rết)
- Bọn họ làm ảnh hưởng đến tâm tình của tôi, không phải theo lẽ thường phải bị trừng phạt như vậy sao?
An Nam Tú kì quái nhìn thoáng qua Lí Lộ Từ:
- Lí do này còn chưa đầy đủ sao?
- Công chúa điện hạ, tôi hiện tại biết rõ cô yêu tôi cỡ nào, tôi thường xuyên khiến tâm tình của cô bị ảnh hưởng, đối với một hầu quan như tôi mà nó, có lẽ tôi thật sự đã bị tử vong và lăng nhục vô số lần trong Địa ngục mà không hề hay biết.
Lí Lộ Từ ôm cổ An Nam Tú, ôm chặt vào trong ngực, có vẻ như rất kích động.
- Cây kem của tôi... Anh, cái tên khốn khiếp này...
An Nam Tú cũng không phải là một người ngu ngốc, Lí Lộ Từ làm như vậy một chút thành ý đều không có, rõ ràng chính là chế nhạo An Nam Tú, cho nên An Nam Tú dùng sức đẩy hắn, cái ôm này không có ấm áp, không có hạnh phúc cũng như yêu thích, An Nam Tú cũng không thấy lạ.
- Lí...Lí tiên sinh, vị này chính là...em gái của anh sao? Thật là xinh đẹp.
Lí Lộ Từ buông An Nam Tú ra, quay đầu, phát hiện người đứng đằng sau là Dương Mính, cô ta đội mũ và đeo kính râm, cô ta cũng là một minh tinh lớn, ra đường nhất định phải như vậy.
-Tôi thật không rõ tại sao lại luôn có những người tùy tiện đến trêu chọc tôi, hiện tại cái vẻ mặt giả cười của cô... cô căn bản không biết mình đang đối mặt với người nào sao?
An Nam Tú ghét nhất là câu nói đầu tiên của người khác khi nhìn thấy cô và Lí Lộ Từ ở chung một chỗ là “Đây là em gái của cậu sao?”, câu này có thể được đánh giá đứng hàng thứ ba trong số mười câu mà An Nam Tú cho rằng là ngu xuẩn nhất.
- Cô ta đương nhiên không biết....
Lí Lộ Từ cười cười, hơi bất ngờ lại gặp Dương Mính, người phụ nữ này lúc ấy hiểu lầm thân phận của hắn, sợ muốn chết, hiện tại lại tìm tới, chẳng lẽ là nổi lên lòng nghi ngờ chuyện gì sao? Đến tìm hiểu một chút? Lí Lộ Từ nhìn phía xa xa, lộ ra một nửa của chiếc Audi A7, khoảng cách cũng quá xa nên người thường rất ít khi chú