Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 303: Vương bát và đậu xanh.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Trong các thế lực đại tư bản ở trong nước, An Đông Dương được xem là trẻ trung khỏe mạnh, không bụng phệ như người trung niên thông thường, vẫn tràn đầy tinh lực. Cho dù ngồi trên ghế sa lon cũng không vì thân thể bị ngửa ra sau mà tỏ vẻ lười nhác tùy ý.
- Ý tôi rất đơn giản. Tạ Linh tự đánh giá mình rất cao, không coi ai ra gì, ánh mắt vô cùng khắt khe, người bình thường căn bản không thể vào mắt cô ta được. Chuyện tôi không làm được, cậu dựa vào gì mà làm được?
An Đông Dương suy nghĩ vấn đề này trăm lần mà vẫn không tìm được đáp án. Lần trước Tạ Linh ở trong Trung Hải, vốn định hẹn gặp An Đông Dương trên ““Hải Dương Lục Châu”“. Sau đó vì “Hải Dương Lục Châu ”bị chìm, hai người sửa địa điểm và thời giang sang hôm sau, địa điểm tại “Christine công tước phu nhân”. Tạ Linh nói với An Đông Dương, Lý Lộ Từ không tồi, có thể kết giao với con gái của ông.
Tuy rằng Tạ Linh không nói thêm gì, nhưng bà ta không thèm liếc An Đông Dương một cái, lại khen ngợi mà nói tên Lý Lộ Từ, lập tức khiến An Đông Dương giận dữ. Con gái không hiểu chuyện còn chưa nói, tại sao vợ trước cũng để ý Lý Lộ Từ?
Làm một người đàn ông, vợ và con gái lại không biết mình tài giỏi thế nào, lại phá lệ tôn sùng một thằng nhóc. C thằng đàn ông nào không tức nghẹn trong lòng?
- Lý Lộ Từ rất lợi hại!
An Tri Thủy bưng tách trà đứng bên cạnh nghe bạn tốt nói chuyện với cha, tiêu chuẩn như một thị nữ, nghe được câu đó không khỏi nghiêng thân mình, đắc ý nói.
An Đông Dương liếc nhìn con gái một cái, nếu không phải con gái mình, thật muốn mắng cô một câu đồ dại trai. Một thằng nhóc thôi, có gì lợi hại? Chẳng nhẽ đứng nhất toàn khối cuộc thi chuyên ngành?
Thật ra Lý Lộ Từ hiểu mục đích An Đông Dương tìm mình nói chuyện. Trong lòng An Đông Dương có giận dữ, theo lý mà nói, đàn ông tuổi này tuy không khiêm tốn lắm, nhưng không nên biểu hiện nguyện ý tranh đoạt hiếu chiến như vậy. Trong lòng có tâm tư nỗ lực phấn đấu, tinh thần và khí chất luôn đầy đủ, thái độ cũng trầm ổn mà không qua loa vội vàng. An Đông Dương đạt đến mức độ đó, chỉ có thể nói biểu hiện hôm nay có chút thất thường. Thật ra Lý Lộ Từ không có ý coi khinh An Đông Dương, nhưng lại cảm thấy đã xem nhẹ ảnh hưởng của Tạ Linh với ông. Đại khái đến hiện tại, An Đông Dương cũng không thể thản nhiên đối mặt với người phụ nữ năm đó vứt bỏ mình.
- Cháu cảm thấy có thể cô ta đang hối hận, lúc trước không cam lòng làm một người phụ nữ bình thường chỉ giúp chồng dạy con, sống một cuộc sống bình thường. Nhưng nhiều năm sống một mình khiến cô ấy hiểu rõ người phụ nữ thật ra cần cái gì, vì vậy cô ấy cảm thấy con gái mình không thể lại nối chân mình. Nếu tính cách của con gái như vậy, ép buộc cô ấy trở thành vật hi sinh cho đám cưới lợi ích, chia rẽ cô ấy và người thường, khiến cô ấy kết hợp với một người mà có lẽ một chút tình cảm làm nền cũng không có, như vậy chỉ là hủy diệt cuộc sống của con gái… Nếu cô ấy không có quan hệ gì với lợi ích của Cẩm An Hệ, vì sao cô ấy không thể đứng trên lập trường của con gái để xem xét tương lai của cô ấy?
Lý Lộ Từ không có hảo cảm gì với Tạ Linh, nhưng cũng không muốn làm đẹp hình ảnh của bà ta. Kỳ thực Tạ Linh đã từng một lần nào hối hận chưa? Đến bây giờ còn chưa cảm thấy mình rời khỏi con gái là chuyện đáng tiếc cỡ nào, khiến người ta không thể tha thứ, ngược lại cảm thấy mình là một người mẹ vĩ đại, là con gái không hiểu bà ta.
Lý Lộ Từ nhớ rõ, Tạ Linh từng nói với hắn, Lý Lộ Từ phải đạt được tán thành, nhất định phải chứng minh bản thân. Qua lời nói của An Đông Dương, lại tỏ vẻ Lý Lộ Từ đã chứng minh bản thân rồi, cho nên Lý Lộ Từ càng nghĩ, chắc là do mình đánh bại Vương Sơn Hà, khiến Tạ Linh chấp nhận Lý Lộ Từ.
Nhưng hắn không thể nói với An Đông Dương rằng mình bẻ gãy hai khúc xương, đánh bại Vương Sơn Hà, bóp nát tim Vương Sơn Hà. Tạ Linh cảm thấy hắn có thể đánh nhau.
- Lý Lộ Từ, anh đang nói gì vậy? Em… em làm gì có người thương, để bị chia rẽ chứ?
An Tri Thủy từ đầu đã kỳ quái chủ đề hôm nay, hiện tại mới rõ ràng. Hóa ra mẹ nghĩ Lý Lộ Từ là bạn trai của mình… Nhưng rõ ràng mình chỉ thích Lý Lộ Từ như bạn bè thôi. An Tri Thủy muốn gọi điện cho mẹ để giải thích, lại chột dạ, sợ đến lúc đó lắp bắp không nói rõ ràng.
- Nói hươu nói vượn!
Trên gương mặt cương nghị của An Đông Dương xuất hiện một chút khinh thường. Lý Lộ Từ và con gái đều nói hươu nói vượn, ông ta sẽ không lừa mình dối người đi tin con gái sẽ không thích ai, lại càng không tin Tạ Linh sẽ hối hận.
Lý Lộ Từ thoáng nhìn qua An Tri Thủy, An Tri Thủy lại nhìn lén hắn. Lén lút trước mặt An Đông Dương, làm người ta cảm thấy có chút khẩn trương, nhưng trong lòng lại có một chút ngọt ngào.
- Cô ta căn bản sẽ không hối hận, chỉ muốn chiếm được thứ cô ta muốn!
An Đông Dương không lưu ý ngẩng đầu lên:
- Hai đứa có biết lúc trước cô ta rời khỏi tôi, rời khỏi Trung Quốc vì nguyên nhân nào không?
An Tri Thủy lắc đầu. Cô không biết, đương nhiên Lý Lộ Từ càng không rõ ràng, tuy vậy nghe ý của An Đông Dương, dường như không đơn giản chỉ là vợ chồng không hợp tính hay là không cảm giác.
- Sau khi ly hôn với tôi, Tạ Linh đi Mỹ. Đó là chuyện hơn mười năm trước. Khi đó Liên Xô còn mới giải tán được mấy năm, các quốc gia Âu Mĩ còn đang tiêu hóa di sản Liên Xô lưu lại, thực lực bành trướng kịch liệt. Nước Mĩ ở vịnh khoe ra vũ lực hoàn toàn,