Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 342: Bài hát ru con.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Buổi tối Lý Lộ Từ về nhà, đưa ba tấm thiệp cho mấy cô gái.
- Không đi.
An Nam Tú xem sơ tấm thiệp, thì ném sang một bên, lại tiếp tục mút kem cây.
- Tấm thiệp đẹp quá, còn có thẻ phòng nữa, cái này có thể bán lấy tiền.
Lý Bán Trang và anh hai muốn đi cùng nhau, dự vũ hội xong thì đương nhiên về nhà rồi, sao phải ngủ ở khách sạn? Phòng ngủ của mình đương nhiên là chỗ thoải mái nhất.
- Cô gái này đẹp quá, ủa, khuôn mặt trông rất quen.
Lý Thi Thi thán phục cô dâu xinh đẹp như vậy, không còn cách nào khác, gien tốt quá, có một người mẹ như Tạ Linh, con gái tất nhiên là không chê vào đâu được, có thể tưởng tượng cô ấy sáng chói như thế nào.
- Em xem ai cũng nói trông rất quen.
Lý Bán Trang cảm thấy buồn cười, hôm qua Lý Thi Thi thấy anh hai quen, hôm nay lại thấy An Tri Thủy quen.
- Đúng vậy, nhớ không ra, ôi, có phải em già rồi, trí nhớ đã kém đi.
Lý Thi Thi cốc cốc đầu mình, thật không tốt.
- Cùng đi thì sẽ biết là ai thôi.
Lý Lộ Từ vỗ đầu Lý Thi Thi.
- Thì ra thổ dân cũng có vũ hội, thật ngạc nhiên, một đám người Anh-điêng vừa uống rượu cốc-tai đã thêm huyết gà rừng và trang trí bằng lông vũ, vừa hôn vào má có mùi kỳ lạ của đối phương, sau đó nói lời cảm ơn vì đã đến dự vũ hội thu hoạch khoai lang, chúc bạn có một đêm vui vẻ, lát nữa cô dâu xinh đẹp của tôi sẽ mặc váy cỏ nhảy điệu Waltz đẹp mắt và tao nhã. Đương nhiên, hứng khởi nhất là họ sẽ khỏa thân trên, lộ ra bộ phận sinh dục khô quắt kia.
Chiếc lưỡi của An Nam Tú đang quay vòng trên chóp đỉnh của thanh kem đường trắng, cảm giác lạnh tê lan truyền hết chiếc lưỡi, rất thoải mái, đương nhiên cô không quên vạch trần bản chất của vũ hội -cái bản chất trong mắt cô.
- Ây, tôi vốn không trông đợi gì cái vũ hội này, nhưng dưới sự đề nghị của công chúa Tú thì tôi đã hiểu, nếu tôi đi sẽ ngượng ngập và xấu hổ như một kẻ lạc hậu thèm muốn hòa nhập thế giới văn minh, thậm chí sẽ để lại lời đàm tiếu như tên hề. Giống như một trăm năm về trước, có một kẻ mặc bộ đuôi yến chải đuôi bím vào dự tiệc rượu đã bị người Châu Âu cười cợt đuôi bím tóc và còn nhạo anh ta rằng sao có thể nghĩ ra cách ăn mặc thanh tao như thế.
Lý Bán Trang cũng bỏ cái thiệp xuống, khi An Nam Tú lộ ra nụ cười đắc ý thì Lý Bán Trang lại cầm lấy cái thiệp, nói:
- Nhưng không đi thì không đi, đi toàn là thổ dân, làm một công chúa Tú đại biểu của sự văn minh tiến bộ thì có thể ở nhà, đâu có ai dám cười.
- Cô?
An Nam Tú ngứa miệng, thật muốn cho Lý Bán Trang một trận, chỉ là hiện giờ ngoài lý do trước đó ra, lại có thêm lý do không để Lý Bán Trang lộ bí mật của mình.
- Cái gì cơ? Cô gái này là người Anh-điêng sao? Không giống, em vẫn chưa từng gặp người Anh-điêng nào.
Lý Thi Thi cũng hứng khởi nói.
- Cô ta đương nhiên không phải người Anh-điêng, tuy nhiên người Anh-điêng bị bọn người văn minh xâm chiếm còn gọi là thổ dân có tính kỳ thị. Chúng ta trong mắt An Nam Tú đều là thổ dân, cô ta kỳ thị chúng ta.
Lý Lộ Từ chơi trò chơi trên mạng, nhưng xuất thân chiến sĩ, rất hay dụ quái vật, giúp An Nam Tú tạo kẻ thù, ai biểu cô ta hay gây náo loạn nào?
An Nam Tú liếc Lý Lộ Từ một cái, không ngờ lại dám ngang nhiên cô lập An Nam Tú, nhưng An Nam Tú không quan tâm, người khác không cô lập cô, thì cô cũng tự cô lập mình, không có mấy ai có tư cách song hành với An Nam Tú.
- Công chúa Tú đương nhiên là có thể nói như thế, cô ấy là công chúa thật sự, chúng ta đều là người bình thường, trừ phi chúng ta có thể loại bỏ giai cấp độc quyền, nếu không công chúa điện hạ kỳ thị người bình thường là lẽ đương nhiên.
An Nam Tú nói với Lý Thi Thi rằng cô ấy là công chúa của một thế giới khác, Lý Thi Thi tin, và cũng nhớ rõ.
- Giai cấp độc quyền của cô ấy không thể lật đổ đâu.
Lý Lộ Từ lắc đầu, Thiên vân đế quốc có hàng trăm tỉ người, số lượng người của hoàng thất so với số dân là không đáng kể, nhưng có thể khẳng định lực lượng quốc gia tượng trưng với hơn một trăm Đại hiền triết Thần thuật sư hoặc là người của hoàng thất, hoặc là người thống trị trung tâm đại biểu, xuất thân, bảo vệ đều là giai cấp độc quyền, người bình thường cho dù có nhiều hơn nữa cũng không thể thay thế, thế giới kia cho dù là Thái tổ làm công tác cách mạng cũng vô ích.
- Mọi người nói đi đâu vậy, chúng ta bàn về việc đi chơi.
Lý Bán Trang cắt ngang việc thảo luận của Lý Lộ Từ và Lý Thi Thi.
- Có gì đáng để bàn đâu, đến lúc đó cứ đi thôi. Chơi cái gì thì cũng phải đến đó rồi mới biết, nhưng anh đoán cũng không có gì để chơi. An Tri Thủy coi thường những diễn viên trong giới giải trí, cho nên nhất định sẽ không có Thiên vương Thiên hậu gì đâu, không vui gì hết. Nhưng món ngon thì không thiếu, chúng ta cũng không quen biết ai, ngồi vô một góc ăn uống là được, ăn xong thì về nhà ngủ.
Nếu không vì sinh nhật của An Tri Thủy, thì vũ hội như thế Lý Lộ Từ sẽ chẳng có hứng thú đâu.
- Nói cũng phải.
Lý Bán Trang định chuyển chủ đề nói ra ý kiến của mình, điện thoại rung lên, là giáo sư Lý Nghênh Trân gọi đến.
- Sắp khai giảng rồi, phải đóng cửa huấn luyện quân sự một tháng.
Tin buồn này cũng là Lý Nghênh Trân nói cho Lý Bán Trang biết, Lý Bán Trang