Lý Lộ Từ lại xem kênh truyền hình quen thuộc, khách mời namcó chút không phải thuộc về mình, khách mời nữ cũng rất xinh đẹp. Nghe người chủ nhiệm nói mọi người đều biết có một bộ phim hoạt hình tựa là “ngừơi đẹp và dã thú”, khách mời nữ và người xem ai nấy đều cười, còn khách mời namthì hơi khó chịu một chút.
Ông chủ trì,trái lại không cười, nói là trong bộ phim đó có thể dã súc là nhân vật chính, và còn có lực sĩ kim can, người khổng lồ, cũng đều là nhân vật chính. Đương nhiên phải có một nữ diễn viên chính xinh đẹp nhất mới có thể phối hợp tốt với họ.
Sau đó, Lý Lộ Từ đi tắm, hắn tắm nhanh hơn An Nam Tú nhiều, tắm xong hắn còn đứng trước sopha lau đầu. Bây giờ khách mời nam quả nhiên kéo tay khách mời nữ xinh đẹp nhất, nhưng không phải chỉ trong hơn mười phút ngắn ngủi mà khách mời nam có thể bày tỏ bao nhiêu tâm ý. Lúc đó, trong đầu đĩa xuất hiện chiếc xe Porsche Cayenne màu trắng của hắn.
Lý Lộ Từ không suy nghĩ nhiều, gái đẹp thì ai cũng muốn, tình cảm của con người là hễ xấu một chút là chẳng thèm rồi. “ Ngày trước không đủ thì ngày sau cố gắng”, là đàn ông phải nên như thế.
Còn về gái đẹp, Lý Lộ Từ cũng không bình luận chút nào, vì người ta cũng là vật hi sinh thôi.
Điều quan trọng nhất đó là hắn không hề ghen tị, tại sao lại không ghen? Không cần phải nói ra miệng vì hắn cũng chẳng cần phải thể hiện điều này.
An Nam Tú đầu tóc ướt sủng, rối bời tựa lên chiếc sopha, Lý Lộ Từ đứng đằng sau sopha, vừa xem tivi, vừa dùng máy sấy tóc sấy cho tóc hắn khô, lại vừa phải chải đầu cho An Nam Tú.
- Lý Lộ Từ, anh sẽ tham gia chương trình thân quen này chứ?
An Nam Tú tìm công việc gì đó để Lý Lộ Từ làm.
- Cô thấy tôi rảnh lắm à?
Lý Lộ Từ bực mình.
- Tiết mục này chỉ có nữ sinh đại học tham gia thôi, đâu có cho nam sinh tham gia đâu. Vả lại, tiền công mỗi năm có mấy trăm ngàn thôi, sao cô không nghĩ thử xem, tôi vốn là gia đình gia giáo đàng hoàng, sao mà coi cho được? Cô muốn thấy tôi lụn bại rút lui cô mới vừa bụng à?
- Nói cũng phải, vì anh nghèo, nên chẳng có ai để ý tới anh, tôi mới mong anh tham gia vào chương trình đó.
An Nam Tú đương nhiên không phải thật sự muốn hắn đi, bởi vì cô ấy cũng biết được rằng những cô gái ấy không tài nào hấp dẫn được hắn. Chỉ là, cô ấy muốn biết hắn trong phim và ngoài đời ra sao thôi.
- Tôi và An Tri Thuỷ cùng nhau ghi tên đăng kí, tôi nghĩ không chừng cũng có chút hy vọng.
Lý Lộ Từ cười ha hả.
- Anh cần phải chọc tức tôi như vậy không? hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên thôi mà.
An Tri Thuỷ không thể được rồi, An Nam Tú cũng chẳng thích đề tài mà chính cô ấy đưa ra.
- Cô nói tôi như thế, tôi không thể giận cô sao?
Lý Lộ Từ một mặt nghĩ An Tri Thuỷ vốn không thể tham gia chương trình này, lại nghĩ An Đông Dương có bày trò gì đây không? Chắclà không có, An Đông Dương hận là không thể giấu cô ấy đi.
An Nam Tú không xem chương trình này nên chuyển sang kênh khác coi phim mà cô ấy yêu thích. Nhưng An Nam Tú cũng cảm thấy nhàm chán, lại đổi kênh, xem chương trình khám phá thế giới tự nhiên. Đây cũng là chương trình mà cô ấy thích xem nhất.
Lý Lộ Từ chải đầu cho An Nam Tú xong, tóc của hắn cũng đã khô rồi, hắn liền đến trước chiếc sopha.
An Nam Tú không muốn tránh sang chỗ khác nhường chỗ cho hắn vì cô ấy đang đợi hắn ôm lấy cô ấy. Sau khi hắn nằm xuống, hắn liền ôm cô ấy vào lòng.
Hắn nằm trên sopha, An Nam Tú thì nằm dựa vào trong ngực hắn, gối đầu lên cánh tay hắn. Hai cánh tay hắn nắm lấy hai tay cô ấy đặt trước cái bụng thon nhỏ của cô ấy.
Hắn hít một hơi dài, rồi lại thở ra, tỏ vẻ như ngộ ra điều gì. Giờ đây, hắn mới biết được rằng, vì sao mà các bé gái lại thích ôm những con búp bê kia vào lòng khi ngủ, có lẽ vì chính những món đồ chơi bé bỏng ấy lại khiến cho người ôm nó có được cảm giác gì đó hơi thoải mái một chút. Nhưng so ra, cái thân hình nhỏ nhắn dễ thương và hương thơm ngọt ngào toả ra từ An Nam Tú mới tuyệt làm sao, hơn hẳn những con búp bê kia nhiều.
- Anh nhìn xem con kiến kìa.
Mỗi khi An Nam Tú xem chương trình này, thấy những con côn trùng bé nhỏ hay những loài vật bé bé như con kiến kia đều có phản ứng như vậy.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn, rồi lại cúi xuống nhìn vào vẻ mặt cô ấy, trong lòng hắn nghĩ, xem ra đầu của An Nam Tú vẫn xinh hơn con kiến bé nhỏ kia hàng ngàn hàng vạn lần.
Cô ấy vừa xem tivi lại vừa bình luận thế này thế nọ, mỗi lần như thế hắn cũng hưởng ứng theo, cũng trông lên nhìn. Thực chất, hắn chỉ thích xem tivi cùng với người khác, cho dù người đó là An Nam Tú hay là em gái mình cũng vậy.
- Bây giờ anh muốn xem tivi hay là muốn nhìn tôi?
Cô ấy vẫn biết rõ hắn đang làm gì, nhưng cố tình hỏi vậy.
- À, tôi muốn đếm xem cô có bao nhiêu cọng tóc ấy mà.
Hắn trước đây cũng từng đùa giỡn với em gái mình như vậy, nhưng giờ đây, lúc An Nam Tú nằm vào lòng hắn, hắn cảm nhận được sự rung động trong lòng mình. Hắn tự nghĩ, chẳng lẽ nào, tình cảm của em gái dành cho mình cũng giống như tình cảm của mình đang dành cho An Nam Tú sao?
Chẳng lẽ tình cảm của mình dành cho An Nam Tú là thứ cảm xúc gì, thì thứ mà em gái mình dành cho mình cũng tương tự như vậy sao? Hắn suy nghĩ rất nhiều về điều này, sau đó lắc đầu.
Không cần hắn đếm, An Nam Tú lập tức nói:
- Bên trái bốn trăm ba mươi sáu cọng, còn bên phải bốn trăm hai mươi lăm cọng.
- Sao cô biết?
Lý Lộ Từ kinh ngạc.
- Đơn giản lắm, anh chỉ cần phân lực sinh mệnh của mình ra thành một ngàn phần, sau đó phân bố lên lông mày của mình, dư bao nhiêu phần, đếm một chút là biết à.
- Sao tôi làm không được nhỉ?
Lý Lộ Từ thử áp dụng “phép tắc sinh mạng” để khống chế sức sinh mạng của mình. Nhưng điều này lại tuỳ thuộc vào vào người có sức sinh mệnh đầy đủ, những người như thế đều có thể làm được chuyện hết sức cơ bản thế này. Vả lại, đây cũng không phải là năng lực sở trường của Thần Đồ.
An Nam Tú không vui.
- Vì anh là đồ ngu ngốc. Đến bây giờ mà vẫn chưa học được phép ngưng tụ áo giáp Thần Đồ, năng lực khống chế còn quá kém.
- Vậy tôi muốn đếm xem cô có bao nhiêu chiếc lông mi.
Lý Lộ Từ không thèm để ý đến lời chê bai của An Nam Tú. Vì hắn biết, quả thực hắn không tài nào mà so sánh với cô ấy được. Nhưng chỉ cần không so với cô ấy, hắn cũng đâu thua kém gì ai. Nếu đến một trăm tám mươi tuổi mà học xong giáo trình cơ bản Thần Thuật Sư thì cũng được xem là thiên tài rồi. Quá trình học tập Thần đồ cũng không thể nhanh được, vậy mà bây giờ An Nam Tú kêu hắn ngưng tụ áo giáp Thần Đồ, điều này cũng chứng minh rằng trình độ của hắn quả thực cũng kinh người lắm rồi.
- Hai hàng mi đều như nhau. Mí