Bình cảnh ở khắp mọi nơi, trò chơi này cũng không dễ dàng chơi được.
Chơi trò chơi thường xuyên nâng cao thể lực cho cơ thể, cũng tăng cường hoạt động của trí não, hầu hết các tuyển thủ chuyên nghiệp không phải mỗi ngày ngồi ở máy tính khổ luyện mà có thể leo được lên đỉnh núi.
Các trò chơi và các trận đấu thể thao nếu trạng thái và tinh thần tốt thì thường phát huy được khả năng, trạng thái kém, dù có cổ vũ thế nào cũng không chơi tốt được.
Hứng thú của Lý Lộ Từ đối với loại trò chơi bắn súng này đang thiếu dần đi chính là vì tiêu chuẩn của hắn đã tới bình cảnh, khó có thể đột phá được.
Đương nhiên, bình cảnh này là chính hắn, cũng không phải là nói hắn đã đạt được hạng nhất thế giới.
An Tri Thủy không ngồi bên cạnh nên Lý Lộ Từ có cơ hội cùng Tần Nam, Tôn Ngạn Thanh thảo luận về lễ khóa trò chơi này. Tiết hai Mã Đức Lý rời bạn gái Mai Tử, cùng Liễu Tử Việt cũng đến tham gia. Năm người nam thì thà thì thầm dường như đang thảo luận chiến thuật, chuẩn bị tác chiến sửa trị đám tân sinh viên kiêu ngạo hống hách không biết trời cao đất rộng, cho họ biết, đừng tưởng tiêu diệt được mấy đội hạng hai ở quán net Thanh Từ mà trâu, những cựu chiến binh ở Đại học Quốc gia giờ đã khinh thường cái việc ra vẻ ta đây ở quán Thanh Từ rồi.
Cựu chiến binh, đương nhiên chính là năm người Lý Lộ Từ luôn tự xưng là “Đội mạnh” này.
Giữa trưa khi ăn cơm xong, An Nam Tú cầm lấy một hạt cơm để nhử kiến. Cô tìm thấy sâu trong hàng rào tre có hai con kiến nhỏ, cô rất kì quái khi thấy hai con kiến nhỏ khi di chuyển sẽ chạm đầu vào nhau. Chính vì vậy cô muốn lợi dụng việc này để xem hai con kiến bị hấp dẫn bởi hạt cơm sẽ chiến đấu tranh giành nó. Đây là trò chơi mưu lược và trí tuệ Lý Lộ Từ không hiểu được.
- Không biết bao nhiêu con kiến sẽ bị ngã gục đây.
Lý Lộ Từ lắc đầu thở dài. Kỳ thật hầu hết tất cả mọi người nếu đúng như An Nam Tú nói thì so với các chú kiến này không có gì khác biệt. Cô có thể hại chết bao nhiêu con kiến, đồng nghĩa với việc nếu cô có giết hại rất nhiều người thì căn bản là không cần cảm thấy cô đang phát rồ lên. Tuy nhiên hiện tại cô mới không làm hại người thường nữa, nhưng cô không làm vậy vì sợ Lý Lộ Từ mất hứng mà thôi.
- Tú Công Chúa có sở thích quái đản thật, thích cái gì cũng kì quái.
An Tri Thủy đi ra, thấy dáng dấp của cô bé đó vẫn như cũ, bình thản một cách lười nhác, nhưng ít ra thì còn sinh động hơn một chút, ánh mắt không còn lạnh lùng đến trống rỗng nhìn chung quanh, dường như khá thích các trò chơi.
- Cũng không kỳ quái bằng việc chúng ta tách ra ngồi như hôm nay.
Đi vào thư viện, Lý Lộ Từ còn lo lắng ngay cả trong thư viện hắn vẫn phải ngồi cách xa cô ra, khẩn trương nói.
Đôi mắt An Tri Thủy dịu dàng, đôi môi mân mê vô cùng quyến rũ. Không như sự lo lắng của Lý Lộ Từ là hai người ngồi xa nhau, mà cô đã đến ngồi bên cạnh Lý Lộ Từ.
- Buổi chiều ngồi chung một chỗ.
An Tri Thủy để ba lô xuống nói, cô không có thói quen mang cặp LV thật to để đựng sách vở giống như cô gái khác, cô chỉ mang một cái ba lô nhỏ. Có rất nhiều sách chuyên ngành kinh tế, những tác phẩm rất vĩ đại, nhưng cô không thèm để ý.
- Suy nghĩ kĩ chưa? Không sợ chứ?
Lý Lộ Từ mỉm cười.
- Hôm nay trong hội sinh viên có tổ chức một cuộc họp nhưng em không tham gia, là về tinh thần, phong cách của sinh viên.
An Tri Thủy có chút đỏ mặt.
- Còn có chuyện Triệu Lâm Dương và Ngưu Thuẫn yêu nhau em đã nói chúc mừng, bắt hai người mới khách. Triệu Lâm Dương có chút kỳ lạ, nhưng cô ấy thật sự cho em một thanh shocolate, ăn rất ngon.
Lý Lộ Từ nhìn An Tri Thủy nhỏ giọng nói chuyện, giọng của cô như thì thầm, như cô đang tỏ tình, hắn mỉm cười lắng nghe không ngắt lời cô.
- Từ khi vào lớp học, em chứng kiến Mã Đức Lý và Mai Tử đã nắm tay nhau. Khi vào ăn cơm, em nhìn thấy phía trước một đôi trai gái, chàng trai đút cơm cho cô gái ăn, còn có một cô gái mà em biết đã từng cùng em tham gia phản đối quan hệ trước hôn nhân… ...Cô ấy nói khi đang học đại học tuyệt đối không nói chuyện yêu đương, nhưng em nhìn thấy cô ấy đã nắm tay một chàng trai dường như rất vui vẻ…
Lý Lộ Từ gật đầu trong vô thức, khi ăn cơm An Tri Thủy không nói gì nhiều, vẫn còn chút xấu hổ, nhưng khi vào thư viện ngồi vào nơi sáng sủa, đột nhiên lại nói nhiều lên, xem ra hồi trưa cô không có tâm trạng.
- Mc Curry biết em và anh yêu nhau, em đã thừa nhận.
Lý Lộ Từ không thể tin được, hắn quay đầu nhìn An Tri Thủy, cô gái đang cúi đầu đẹp một cách tinh khiết, trong sáng, đang hồi hộp nhìn xuống mặt bàn, rồi lại nhìn lên vách tường phía trước như có gì ở đó. Máy quạt đang quay tròn trên đỉnh đầu, ma sát tạo ra âm thanh rột rạt. Đôi môi đỏ bừng của An Tri Thủy đang bị chiếc răng trắng như sứ cắn chặt, nhìn bàn tay thật to của Lý Lộ Từ đặt lên bàn, cô nhẹ nhàng cầm lấy cảm giác thật quen thuộc ấm áp, lại nắm chặt. Một cô gái khác ngồi bàn đối diện ngẩng đầu lên, vô tình nhìn thấy. An Tri Thủy nhẹ nhàng thở một hơi, gương mặt vốn hồng hào giờ đây lại càng hồng thêm bởi trong lòng cô đang có cảm giác xấu hổ. Hàng lông mi khẽ khép lại, rung động, dường như sắp có giọt nước sắp rơi xuống.
- Sau này nếu có người hỏi bạn gái của anh là ai...Anh ....Anh...
An Tri Thủy dường như không thở được nữa, cố gắng nhưng không nói nên lời. Hắn liền chạy lại cầm tay cô nói:
- Anh cứ nói....Là An Tri Thủy, có thể nói cho người khác....
Khi Lý Lộ Từ rút bàn tay mình khỏi bàn tay